"Việc riêng ư? Nói ta nghe xem."
"Các ngươi biết chuyện Trương chưởng quỹ chiếm đoạt tài sản của Liễu gia chứ ?"
"Có nghe thấy người đi đường thảo luận một chút, Liễu gia chắc là nhà củangươi lúc trước? Cần ta trợ giúp gì, ngươi cứ mở miệng."
LiễuNham biết rõ Hiên Viên Cẩm hiểu sai ý mình, cho rằng mình muốn một chúttiền để giúp đỡ Liễu gia."Ta sẽ không cho Liễu gia một phân tiền, mà chỉ muốn cho Trương chưởng quỹ một chút giáo huấn nhỏ."
Nghe nàngnói vậy, khiến cho biểu tình của ba người còn lại khác nhau, nhưng bọnhọ đều không cảm thấy kinh ngạc khi nàng nói sẽ không cho Liễu gia mộtphân tiền.
"Không có gì kỳ lạ cả, người nhà họ Liễu đối với tỷ đệ chúng ta vô tình, cho nên ta cũng không cần đối với bọn họ có nghĩa.Còn Trương chưởng quỹ, ta chỉ là thay đệ đệ của mình đòi lại công đạo mà thôi." Bốn chữ “Đòi Lại Công Đạo” được nàng nhấn mạnh.
Hiên Viên Cẩm cảm thấy trong lời của nàng có loại nghiến răng nghiến lợi: "Chỉ sợ là không đơn giản chỉ là giáo huấn một chút như vậy chứ ? Thử nói kếhoạch của ngươi, để ta xem có trò gì vui hay không. Nếu như thú vị, tasẽ giúp."
Liễu Nham đại khái nói ra kế hoạch của nàng, nghe xongHiên Viên Cẩm chợt vỗ bàn một cái: "Tiểu Nham quả thật là một nhân tài,ta đưa Ám Ngũ cho ngươi, có chuyện gì ngươi dặn dò nàng đi làm là được."
Ngay cả người mặt lạnh như Bạch Mạt Nhiên nghe xong kế hoạch này cũng khôngthể che giấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-say-me-quan/3249798/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.