"Đương nhiên là muốn Nghiên tỷ tỷ rồi!". Đôi mắt sáng như sao của Hiên Viên Phong không ngừng chớp chớp nhìn Liễu Nham.
Vốn dĩ Liễu Nham không phải người thích làm quen với người khác, đối vớingười xa lạ nhiệt tình vượt quá giới hạn nàng thậm chí là có chút bàixích."Cái kia? ? ? Công tử, chúng ta hình như không quen thuộc đến nhưvậy chứ? Ngay cả tên của ngươi ta cũng không biết."
"À!" HiênViên Phong bỗng nhiên tỉnh ngộ: "Ta cũng quên chưa tự giới thiệu vềmình. Ta là Hiên Viên Phong, Nghiên tỷ tỷ cứ gọi ta Phong Nhi là đượcrồi."
Họ Hiên Viên, thì ra là Tứ hoàng tử, là tiểu gia hỏa màtrong miệng bọn Hiên Viên Cẩm vẫn hay nói đây. Quả nhiên, trách khôngđược khi các nàng nhắc đến hắn đều ngậm bồ hòn làm ngọt, còn bày ra dáng vẻ có nỗi khổ không thể nói được.
Như Ý vẫn quỳ dưới đất có chút không chịu nổi, ủy khuất kêu một tiếng : "Tiểu thư."
Liễu Nham đưa mắt nhìn nàng một cái, ý bảo ngươi chịu khó nhịn một chút."Thì ra là Tứ hoàng tử, thất lễ. Không biết ban nãy hai hài tử nhà ta đã làm gì khiến ngươi phật ý? Nếu có chỗ nào mạo phạm, ta thay các nàngnhận lỗi."
Chỉ lo cùng Nghiên tỷ tỷ lôi kéo làm quen cho nên hắnđã quên mất hai người kia, xem ra các nàng thật sự không biết Nghiên tỷtỷ ở đâu, thôi được rồi Nghiên tỷ tỷ cũng đã xin mình tha cho bọn họ,vậy thì tha thứ cho các nàng đi. Hắn nhìn hai người thị vệ phía sau vung vung tay : "Ta tha cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-say-me-quan/3249797/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.