Liễu Nham bỗng nhiên cười khẽ một tiếng, sợ là Quân Lưu Niên cũng không biết rõ tình cảm của mình thuộc về nơi nào đi, vậy đành để cho mình giúp hắn xác định một chút vậy!
Quân Lưu Niên thấy nàng đột nhiên cười tà ác, trong lòng cảm thấy bồn chồn, hắn cảm thấy sẽ có chuyện gì đó phátsinh. Mà ống tay áo của hắn lại vẫn bị nàng siết chặt trong tay, hắnmuốn tiến hay lùi cũng không được.
Liễu Nham khẽ ngả người vềphía trước, bắt được môi của hắn, hôn lên. môi Quân Lưu Niên giống nhưkẹo đường khi còn bé nàng đã được ăn vậy, rất mềm mại, lại thơm. Nànggiống như bị mê muội vậy hôn hắn mà quên hết dự tính ban đầu.
Không biết trải qua bao lâu, cho đến khi hơi thở của hai người trở lên dồndập phá vỡ màn đêm yên lặng, Liễu Nham mới buông hắn ra. Nàng lẳng lặngđợi Quân Lưu Niên đưa ra quyết định đối với nàng, sợ là tội chết miễnđược tội sống khó thoát rồi.
Nhưng trong lòng nàng lại rất là cao hứng, nàng có thể nhận định, là mình yêu Quân Lưu Niên. Một nụ hôn nàyđã khiến cho lòng của nàng và linh hồn của nàng đều mất.
Nhưngmọi tưởng tượng của Liễu Nham đều không có phát sinh, Quân Lưu Niên vẫnhóa đá đứng yên tại chỗ, không có động tác gì. Chuyện này đối với hắnthật sự kích thích lớn như vậy sao? Có phải nàng đã làm quá mức haykhông? Nàng nhẹ nhàng kêu một tiếng: "Tiểu Niên? ? ?"
Rốt cụcQuân Lưu Niên cũng hoàn hồn trở lại, khuôn mặt tuyệt mỹ đỏ bừng, giốngnhư được trát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-say-me-quan/3249799/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.