Vinh Lệ Nhi mặt mày hớn hở, được Long Phung Ngọc đỡ xuống, bước đi duyên dáng, cả hai cùng xuống kiệu.
Hai người ngồi một cỗ kiệu, quần thần quỳ rạp trên mặt đất.
"Vi thần Vinh Bân, tham kiến Vương gia Vương phi, thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế." Vinh Bân vừa quỳ lạy vừa hô to thiên tuế, những đại thầnkhác cũng hô to thiên tuế theo.
Long Phụng Ngọc khom người đỡVinh Bân trên mặt đất dậy, khách khí nói, "Vinh Thừa tướng, chúng ta làngười một nhà, lễ nghĩa quân thần, sau này bỏ đi."
"Cha, Vươnggia tôn quý, dù sao cũng là con rể của người, người cũng không cần khách khí với hắn." Vinh Lệ Nhi kéo ta Vinh bân, cố ý tỏ ra thẹn thùng.
"Lệ Nhi, lời như vậy không thể nói, Vương gia dù là con rể của phủ Thừatướng, nhưng hắn cũng là vương gia đương triều." Vinh Bân ngoài mặt thìtỏ ra khiêm tốn, nhưng thực ra nói để cho bằng hữu và văn võ bá quannghe. Ha ha, Vương gia tôn quý cũng nói hắn không cần lễ nghĩa quânthần. Đại thần trong triều còn ai dám coi thường hắn.
"Vinh Thừatướng, Lệ Nhi nói không sai, ta là con rể tướng phủ, tất nhiên là vãnbối của ngươi. Sau này không cần lễ nghĩa quân thần." Long Phụng Ngọcnhìn Vinh Lệ Nhi thẹn thùng, cười nói.
"Vương gia, mời" Vinh Bân khom người, mời Long Phụng Ngọc và nữ nhi vào phủ.
Cả đám người, vào tướng phủ. Giới thiệu với nhau, nói chuyện với nhau. Long Phụng Ngọc dẫn đầu ngồi vào vị trí.
Vinh Lệ Nhi chia tay Long Phụng Ngọc, đi vào nội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-phuc-vi-hon-vuong-phi-bon-ngon/2038573/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.