Long Phụng Ngọc vừa thay y phục vừa âm thầm suy nghĩ. Lê Thải Nhi không muốn lại mặt, để Long Phụng Ngọc hắn bớt đi không ít khó khăn.
Nhađầu xấu xí này, tại sao không muốn đi lại mặt? Vì cha mẹ đều qua đời?Không muốn tranh giành với Vinh Lệ Nhi? Sợ hắn ở giữa bị làm khó? Haykhông muốn cùng hắn trở về phủ?
Không cần biết là vì lý do gì, nàng không muốn trở về phủ cũng bớt đi không ít phiền toái không cần thiết cho hắn!
Long Phụng Ngọc nhìn cảnh xuân trước mặt, Vinh Lệ Nhi tràn đầy vui vẻ, không nhịn được mà hôn lên mặt nàng một cái. Nữ nhân này, không hổ là kinhthành đệ nhất mỹ nhân. Lúc nào nhìn thấy nàng cũng đều cảm thấy xungquanh toàn cảnh đẹp, "Lệ Nhi, ta đi Ngưng Hương các xem hài tử một chút, một lát sau chúng ta sẽ lê đường đi phủ Thừa Tướng."
"Tiểu vương gia mới vừa sinh hạ, thân thể Phi Nhi tỷ tỷ lại suy yếu. Vương gia,người cũng nên đi xem hai mẹ con họ một chút! Đi đi, ta sẽ kiên nhẫn trờ người." Vinh Lệ Nhi tỏ ra quan tâm cười nói, "Chờ ta thăm người nhà trở về, nhất định sẽ qua thăm Phi Nhi tỷ tỷ và Tiểu vương gia một chút."
"Lệ Nhi, ngươi thật tốt." Long Phụng Ngọc ôm Vinh Lệ Nhi, rồi đi tới NgưngHương các. Vừa đi, hắn vừa âm thầm suy nghĩ: Vinh Lệ Nhi này thật đúnglà một nữ nhân hiền huệ, dung mạo xuất chúng, tấm lòng lại rộng lớn hơnnhững nữ nhân khác.
Long Phụng Ngọc vừa đi, thì vẻ mặt tươi cười của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-phuc-vi-hon-vuong-phi-bon-ngon/2038572/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.