Tử Điệp nằm trên ghế ngủ say , trên người là chăn thêu phủ gấm, máitóc đen từ trên ghế nằm tùy ý rơi trên mặt đất, mấy chiếc lá phong diệpnhẹ rơi trên mái tóc, vài sợi tóc ở trong gió thu tùy ý vũ động, một con bướm thu ở trên vai Tử Điệp nhẹ nhàng vỗ cặp cánh xinh đẹp, Tử Điệpnhích người một cái khiến cho cái chăn chảy xuống đến bên hông, cho dùquần áo trên thân vẫn bảo vệ tốt thân thể, bộ ngực khẽ động đều đều theo lực hô hấp cho nên một bức tranh giai nhân mùa thu xinh đẹp cứ như thếthể hiện ra trọn vẹn.
Phong Lạc Hiên đứng ở bên ngoài si ngốc nhìn thân ảnh thường hay xuất hiện trong giấc mộng của mình.
Cước bộ Phong Lạc Hiên không chịu khống chế đi vào, tiểu Lan tinh mắt vội vàng đi qua khấu kiến, Phong Lạc Hiên nhẹ nhàng khoát tay ngăn tiểu Lan không cần lại đây, tiểu Lan lo lắng nhìn thoáng qua Tử Điệp mớixoay người rời đi.
Phong Lạc Hiên đi qua bên cạnh Tử Điệp ngồi xổm xuống, thâm tình nhìn dung nhan ngủ say của Tử Điệp, lúc này Tử Điệp đã không như dĩ vãng đối với hắn trong trẻo nhưng lạnh lùng, lại có vẻ yên tĩnh thanh lịch,Phong Lạc Hiên nhẹ tay vuốt ve khuôn mặt Tử Điệp như đang nâng niu khốitrân bảo.
Dường như có chút không khoẻ, Tử Điệp bất an động thân mình, PhongLạc Hiên nhẹ nhàng lấy tay đem Tử Điệp ôm vào trong lòng, mà lúc này TửĐiệp như tìm được một chút ấm áp, bất an cũng dần dần lắng xuống, ởkhuỷu tay của Phong Lạc Hiên an tâm ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-lam-vuong-phi-cua-nguoi/1617515/quyen-2-chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.