Trải qua vài ngày tu dưỡng sắc mặt Tử Điệp đã tốt lên nhiều, sắc mặtkhông hề tái nhợt mà có chút hồng nhuận, ở trên giường nằm lâu như vậyrốt cục cũng đã có thể đi lại, Tử Điệp khẩn cấp muốn đi ra ngoài hít thở một chút.
Tuy rằng đã là cuối mùa thu , nhưng ở trong cung cũng không nhìn thấy mùa thu hiu quạnh, khắp nơi bách hoa vẫn nở rộ, trăm điểu đua tiếng như cũ.
Hoa trong Tử Điệp các nở rộ muôn hồng nghìn tía, màn che lụa mỏng ởtrong gió thu tùy ý phiêu đãng, Tử Điệp giờ này đang ở trong sân tản bộ, tóc không có một cấy ti vấn lến càng không có trang sức gì, một đầu tóc đen tùy ý rối tung ở trên vai, một thân quần áo trắng thuần nhưtrước,tựa như tiên tử bất nhiễm một hạt bụi nhỏ từ trong bông hoa bướcra, Tử Điệp đi đến một chậu hoa lan trước mặt dừng lại, nhẹ nhàng ngửimùi thơm ngát độc hữu của hoa lan, chân mày co chặt cũng có chút giảmbớt.
“Tiểu thư, mệt mỏi chưa, ngồi xuống nghỉ ngơi đi” Lan nhi nhẹ giọng nói.
Lan nhi là người duy nhất có vẻ thân thuộc với Tử Điệp ở Tử Điệp các, Lan nhi vẫn săn sóc chiếu cố bệnh tình của Tử Điệp, điều này làm cho Tử Điệp không thể đem mặt lạnh đối với Lan nhi, vì thế sau vài ngày ởchung Lan nhi xem như người thứ nhất làm cho Tử Điệp buông mặt nạ màthiệt tình đối đãi.
“Được, Lan nhi, một lát nữa đem bồn hoa lan này vào trong phòng ngủ” Tử Điệp cười đối Lan nhi nói.
“Ừm, vừa rồi nô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-lam-vuong-phi-cua-nguoi/1617514/quyen-2-chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.