Phát hiện động tĩnh nhỏ của nàng, Bùi Nguyên Tuân nhanh chóng mở mắt.
Khương Nguyên gối đầu lên cánh tay trái của hắn, một bàn tay thon thả đặt trên ngực, đôi mắt đen láy trong veo ngơ ngác nhìn hắn, mày tú hơi nhướng lên, gương mặt trắng ngần như sứ có chút mơ màng.
Giống hệt dáng vẻ nàng mỗi khi tỉnh giấc những lần chung chăn gối trước đây.
Trong phút chốc, hắn ngỡ mình đang ở phủ Tướng quân, cũng ngỡ nàng chưa từng rời đi. Bùi Nguyên Tuân nhìn chằm chằm đôi môi đỏ mọng của nàng, yết hầu khẽ trượt, giọng có phần khàn đặc: "Giờ vẫn còn sớm..."
Lời chưa dứt, đã thấy Khương Nguyên vội vàng ngồi dậy lùi về sau.
Động tác của nàng vừa nhanh vừa hoảng loạn, mãi đến khi lùi xa hắn ba thước, nàng mới luống cuống chống tay xuống đất đứng dậy, quay lưng về phía hắn, cúi đầu sửa sang lại y phục.
Nàng tránh hắn như rắn rết, không muốn thân cận dù chỉ nửa phần. Bùi Nguyên Tuân sững sờ, đưa mắt nhìn quanh rồi mới sực tỉnh, bọn họ đang ở trong một ngôi miếu Thủy Thần chứ không phải trong phủ.
Cảm xúc phức tạp cuộn trào trong lồng ngực, hắn im lặng đứng dậy, ánh mắt trĩu nặng đặt trên người Khương Nguyên.
Xác định váy áo không hề xộc xệch, tối qua không có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra, Khương Nguyên mới khẽ thở phào.
Lạ thật, nàng nhớ rõ tối qua mình chỉ ngồi nhắm mắt dưỡng thần, không biết vì sao lại ngủ trong lòng Tướng quân lâu như vậy. Dù nàng có buồn ngủ đến đâu cũng không thể đường đột như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-la-tieu-thiep-nguyet-minh-chau/4685573/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.