Khương Nguyên ngẩng mắt, nhìn bóng lưng cao lớn thẳng tắp của vị Tướng quân sải bước rời đi.
Nàng không động đậy, mà vô thức đứng tại chỗ ngẩn người một lúc.
Đợi đến khi nàng tỉnh táo lại, Ngụy Vương điện hạ đã sải bước đến bên cạnh.
Mấy ngày nay, Phụ hoàng bệnh nặng, Hoàng huynh vừa mới đăng cơ, triều chính bộn bề, hắn ta vốn là một Vương gia nhàn tản, không thích chính sự, nay chứng u uất đã đỡ hơn phân nửa nên cũng ra ngoài làm một chuyến công vụ chính sự, san sẻ lo âu cho Phụ hoàng và Hoàng huynh.
Đi mấy tháng trời, trên đường còn xảy ra chút sự cố, may mà hữu kinh vô hiểm, thuận lợi trở về.
Vừa về đến, hắn ta liền vào bái kiến Thái hậu nương nương, sau đó đến Hầu phủ bái kiến Cảnh phu nhân, đến chập tối, thấy Khương Nguyên vẫn chưa tan làm, bèn đích thân đến Ngự Y Đường đón nàng.
Khương Nguyên cùng hắn t a lên xe ngựa.
Nghĩ đến mấy tháng không gặp, không biết bệnh tình của hắn ta thế nào, Khương Nguyên bèn nói: "Điện hạ ra ngoài, có từng tái phát bệnh cũ không ạ?"
Tiêu Hoằng Nguyên cười đáp: "Bản vương mang theo viên an thần nàng đưa, mỗi khi trời mưa sấm sét liền uống một viên, không còn sợ hãi tim đập nhanh nữa, chắc là đã khỏi hẳn rồi."
Hắn ra nói vậy, nhưng Khương Nguyên không dám xem nhẹ.
Chứng bệnh của hắn ta tuy đã đỡ nhiều, nhưng vẫn còn di chứng chưa hoàn toàn dứt hẳn. Mấy ngày nay, mỗi khi ở lại Ngự Y Đường, lúc rảnh rỗi nàng lại tìm đọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-la-tieu-thiep-nguyet-minh-chau/4685563/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.