Mộc Hương Viện gần cửa Bắc của phủ Tướng quân, đi qua đó chưa đến một tuần trà.
Ngoài cửa Bắc, Giả Đại Chính đang đút hai tay vào ống tay áo, nghểnh cổ nhìn về phía này.
Thấy Khương Nguyên chậm rãi bước tới, hắn ta nở một nụ cười trên khuôn mặt vàng vọt, hai quầng mắt thâm đen càng thêm rõ rệt.
Đợi Khương Nguyên đến gần, hắn ta nhếch mép, thân mật gọi: "Nguyên Nguyên!"
Khương Nguyên dừng bước, chán ghét chau mày, không thèm để ý đến hắn ta.
Nàng từ trong túi thơm lấy ra một vốc tiền đồng, đưa cho ma ma giữ cửa, nói: "Làm phiền bà trông giúp ta một lát, đừng để ai lại gần, ta ở đây nói vài câu."
"Được thôi, di nương đừng trò chuyện lâu quá."
Ma ma nhận tiền thưởng, tươi cười lui ra xa.
Khương Nguyên nhìn Giả Đại Chính Chính, đôi môi mím chặt, lặng lẽ hít một hơi thật sâu.
Nàng bước tới, dừng lại cách hắn ta một khoảng, không nhìn thẳng vào hắn ta mà khẽ nhíu mày nói: "Ngươi đến đây làm gì?"
Giọng điệu của nàng rất lạnh lùng, vừa nhìn đã biết là không vui, Giả Đại Chính tắt nụ cười, khuôn mặt vàng vọt sa sầm xuống, liếc xéo nàng: "Ta không thể đến thăm ngươi được sao?"
Nói xong, hắn ta chỉ tay về phía cửa Bắc la lối: "Ta là biểu ca ruột của ngươi, Phủ Tướng quân ngay cả cửa Bắc cũng không cho ta vào, ngươi còn dùng thái độ này đối với ta à?"
Khương Nguyên mím môi nhìn hắn ta, nói từng chữ: "Từ khi ta bị các người bán đến chỗ người môi giới, ta đã không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-la-tieu-thiep-nguyet-minh-chau/4685510/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.