Bác sĩ nhìn thấy vẻ lo lắng trên gương mặt của Lục Dương, chậm rãi nói, “Tôi có thể hẹn giờ cho anh, lát nữa y tá sẽ tới thông báo.”
“Được, cảm ơn bác sĩ.” Lục Dương không quên hỏi thêm, “Cho tôi hỏi kiểm tra như vậy có cần chuẩn bị gì trước không?”
“Trước ngày kiểm tra thì ăn uống thanh đạm một chút, không được uống rượu, không được ăn hải sản, đồ ăn cay nóng, nội tạng động vật, tránh vận động mạnh,… Vào ngày kiểm tra nhớ để bụng đói.”
“Vâng, tôi hiểu rồi, cảm ơn bác sĩ.”
Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, Trương Mẫn Nhi nghe được tiếng động của Lục Dương ở bên ngoài, cô nhanh chóng nghiêng đầu lại, dùng chăn che kín mít người.
Lục Dương trở vào phòng nhìn thấy cái bọc như cái kén nhỏ ở trên giường, chỉ lộ được đỉnh đầu xinh xắn ra bên ngoài, bộ dạng giấu đầu lòi đuôi nom có chút buồn cười.
“Bé ngoan, làm sao vậy? Không thấy nóng à?” Lục Dương tiến đến ngồi xuống bên mép giường, trên mặt hiện rõ ý cười sủng nịch, “Chẳng phải ban nãy em bảo trên người toàn mồ hôi sao? Cứ trốn mãi trong chăn như vậy mùi càng nồng hơn đó.”
Da mặt mỏng của Trương Mẫn Nhi đương nhiên không chịu nổi những lời trêu ghẹo như vậy của hắn, dần dần ửng hồng như quả cà chua chín mọng, cô cắn răng muốn đuổi người, “Sao anh không biến đi?!”
Trương Mẫn Nhi mới hạ sốt, sức khỏe vẫn còn rất yếu. Lục Dương đã quá quen thuộc với bộ dạng trong ngoài bất nhất này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-la-ban-giuong-dung-nham-lan/2601107/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.