Khoảng 15 phút sau, Trương Mẫn Nhi không nhịn nổi nữa đành mở mắt, đập vào mắt cô đầu tiên là đôi mắt đen sâu thẳm của Lục Dương đang nhìn mình chằm chằm. Khoảnh khắc bốn mắt chạm nhau, cô xấu hổ nghiêng đầu tránh đi, giả vờ như chưa thấy hắn.
Lục Dương cười khúc khích trước dáng vẻ giấu đầu hở đuôi của Trương Mẫn Nhi, hắn đi rót một cốc nước ấm, sau đó ngồi bên mép giường bệnh rồi dịu dàng dìu cô ngồi dậy. Hắn đưa cốc nước ấm đến bên môi cô, giọng điệu chiều chuộng giống như đang dỗ dành trẻ con, “Bé ngoan, cổ khô lắm rồi đúng không? Em mau uống đi.”
Quả thật Trương Mẫn Nhi đang khát muốn chết, nên cô cũng không định từ chối ly nước mà Lục Dương đưa cho. Bởi vì vừa trải qua một trận ốm nặng, cơ thể đổ mồ hôi nhiều nên bây giờ rất cần bổ sung thêm nước, cô nhanh chóng giật lấy cốc nước uống từng ngụm to.
Lục Dương sợ cô uống quá nhanh sẽ bị sặc, không ngừng nhắc nhở, “Uống từ từ thôi, không ai cướp của em đâu mà.”
Uống nước xong, đôi môi khô khốc của Trương Mẫn Nhi cuối cùng cũng trở về với sắc hồng mọng nước ngày nào. Lục Dương nhìn thấy trong lòng liền cảm thấy ngứa ngáy không thôi, nhanh chóng cất cốc nước trở về đầu tủ. Một tay siết lấy eo để cô dựa vào ngực hắn, tay còn lại giữ lấy lưng cô, chuẩn xác đáp một nụ hôn sâu ướt át.
Đầu lưỡi của Lục Dương cẩn thận **** *** hình dáng đôi môi, sau đó mạnh mẽ cạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-la-ban-giuong-dung-nham-lan/2601109/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.