Là bạn thân kiêm cấp dưới đắc lực, Lý Kiệt có mua thuốc cùng cháo đến thăm bệnh, nhưng không nghĩ tới Lục Dương lại ốm đến nhường này. Gương mặt trắng bệch không sức sống, tròng mắt hơi trũng xuống cùng hai quầng thâm đen như gấu mèo, rõ ràng phong độ giảm một nửa so với thường ngày.
“Mày tới đây làm gì?” Thân thể của Lục Dương chao đảo, dường như chỉ cần đụng nhẹ một cái thôi hắn sẽ ngã xuống vậy.
Lý Kiệt nhanh chóng cởi giày, xỏ dép lê, rồi dìu Lục Dương đi vào phòng khách ngồi xuống sô pha, “Mày điên rồi, bộ mày không muốn sống nữa hay gì? Bệnh như này còn không chịu đi khám?” Nói xong, anh lại nhìn xung quanh thêm một lượt, “Bác sĩ Trương không đến đây à?”
“Khỏi nhìn, em ấy sẽ không tới đâu.” Lục Dương nhắm mắt lại, vội nằm xuống đệm sô pha mềm mại.
“Sao vậy? Hai người lại cãi nhau?” Lý Kiệt cảm thấy trong lời nói của Lục Dương có gì đó không đúng, “Chẳng phải hôm qua mày còn khoe mày sẽ dẫn cô ấy về gặp ba mẹ sao? Thất bại rồi hả?”
Lục Dương cười khổ, lời nói đầy cay đắng, “Đúng là hôm qua tao có đưa em ấy gặp ba mẹ, nhưng mọi chuyện không được suôn sẻ lắm. Sau khi rời khỏi đó, tao đã cầu hôn em ấy, còn em ấy không chút do dự từ chối lời cầu hôn của tao.”
“Hừ! Tao còn tưởng chuyện gì ghê gớm, không phải chỉ là bác sĩ Trương từ chối cầu hôn thôi sao?” Lý Kiết hất thuốc vừa mua lên mặt bàn, dùng sức đẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-la-ban-giuong-dung-nham-lan/2601092/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.