Triệu Lộ Dung như phát điên, đi gửi thư nặc danh cho hàng loạt tòa soạn. Bởi vì liên quan đến bác sĩ nổi tiếng cũng là con gái lớn của Trương gia, cho nên không ai dám có động tĩnh gì. Không có chứng cứ thì không thể tùy tiện nói xấu người có nhiều gậy chống lưng như vậy được, tránh rước họa vào thân.
Oán hận của Triệu Lộ Dung đối với Trương Mẫn Nhi ngày càng sâu đậm. Giống như ngày đó Lục Dương từng nói với bà, dù bà có làm gì hay nói gì cũng sẽ không có ai tin tưởng.
Từng câu từng chữ bà nói ra vậy mà bị người ta xem như rác rưởi, bà sống thê thảm như ngày hôm nay tất cả là do Trương Mẫn Nhi. Cục tức này bà không tài nào nuốt trôi.
Đêm đầu tiên Lục Dương đi thành phố X, Trương Mẫn Nhi ngủ không ngon, trước mặt là khung cảnh Triệu Lộ Dung cao giọng la lối chỉ tội cô, xung quanh là những gương mặt mơ hồ đang chỉ trỏ. Ác mộng đen tối làm cô không thở nổi, mãi đến rạng sáng cô mới chợp mắt được một lúc.
Hôm sau đến bệnh viện, y tá Vu chú ý đến sắc mặt mệt mỏi của cô, quan tâm hỏi, “Bác sĩ Trương, chị có chuyện gì sao?”
Trương Mẫn Nhi vực dậy tình thần nói, “Tôi không sao. Chỉ là tối qua nghỉ ngơi không đủ mà thôi.”
“Vậy có cần tôi sắp xếp lại công việc ngày hôm nay không, để chiều về sớm nghỉ ngơi?”
“Không sao đâu, cứ như cũ đi.” Nếu không có việc gì quan trọng, Trương Mẫn Nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-la-ban-giuong-dung-nham-lan/2601054/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.