Trương Mẫn Nhi không ghét Lưu Việt, nhưng cũng không thích Lưu Việt. Đều là sống chết không buông, nhưng thái độ của cô đối với Lục Dương cũng không kiên quyết như khi đối mặt với Lưu Việt. Thậm chí có thể nói khi ở cùng Lục Dương, tuy đối phương rất cường ngạnh nhưng cũng cho cô rất nhiều thời gian thoải mái.
“Cậu Lưu, tôi đã nói biết bao nhiêu lần rồi. Đừng lãng phí thời gian lên người tôi nữa, giữa tôi và cậu không có khả năng.” Cùng một việc đã nói mười lần, nhưng người ngồi trước mặt vẫn như âm hồn bất tán bám theo, giống như hoàn toàn không hề để ý đến lời cô nói.
Lời của Trương Mẫn Nhi làm cho đôi bên nhất thời im lặng. Không biết sau bao lâu, giọng nói của Lưu Việt nhẹ nhàng vang lên, “Nếu chị đồng ý đến tham gia sinh nhật của em, từ nay trở về sau em sẽ không đến làm phiền chị nữa.”
“Cậu Lưu, tôi sẽ không tham gia sinh nhật của cậu, cũng sẽ không hứa hẹn gì với cậu. Tôi đã nói rất rõ ràng, tình cảm của cậu, tôi sẽ không nhận. Nếu như cậu vẫn sống chết không buông, cuối cùng người tổn thương nhất vẫn chỉ là bản thân cậu mà thôi.”
Lúc mới gặp Trương Mẫn Nhi, Lưu Việt đã bị thu hút bởi nụ cười mỉm của cô. Nhưng đến ngày hôm nay cậu mới biết, cay nghiệt bất cần mới chính là bản chất thật của đối phương.
“Trừ chuyện này, còn chuyện gì khác nữa không?”
Trương Mẫn Nhi là một người không hiểu cách đối diện với tình cảm, gặp được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-la-ban-giuong-dung-nham-lan/2601053/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.