"Hi, tiểu xác ướp buổi sáng tốt lành nhé ~ "
Ryan đang nấu thuốc trong bếp thì đột nhiên xuất hiện một bóng người mặc đồ đen tóc bạc đầy kiêu ngạo ở cửa bếp.
Trái tim nhỏ trên đỉnh đầu nhảy nhót, gần như cao hơn cả khung cửa.
"Không phải cậu đang ngủ sao?"
Ryan không tình nguyện liếc cậu một cái, "Chỉ huy còn bảo bọn tôi đừng làm phiền cậu đấy."
Chỉ huy có quá nhiều việc phải xử lý.
Dù hiện giờ đang bị thương, nhưng hộp thư vẫn không ngừng nhận tin, nên chỉ để tiểu Alpha ôm ngủ một tiếng, rồi lặng lẽ hôn lên môi cậu một cái, rời khỏi phòng trong im lặng.
Tạ Chước tiện tay rót ly nước, mở miệng liền nói.
"Chỉ huy sáng nay hôn tôi nhiệt tình suốt một tiếng, tôi còn ngủ nổi chắc?"
Thời Tễ đang ở tầng hai trò chuyện với hiệu trưởng Hertz.
Bất ngờ nghe thấy tiếng gào điên cuồng của Ryan từ tầng một vọng lên:
"Tên Tạ Hỏa Chước trời đánh, cậu đi chết đi cho tôi!!!"
Thời Tễ: "......"
Chó con tỉnh rồi.
Ánh mắt anh khẽ buông lỏng, rồi cúi đầu nhìn về phía Thương đang ngủ say.
Hiệu trưởng Hertz đối xử với ám vệ xa lạ này vô cùng tốt, máu trên người đã lau sạch, vết thương đều được băng bó cẩn thận, thậm chí mỗi ngày đều cho anh ta uống nước dinh dưỡng.
Không uống được thì dùng tăm bông chấm từng chút đút cho uống.
Dù có năng lực chữa trị mạnh mẽ đến đâu cũng không chịu nổi tiêu hao như thế này.
Mấy ngày nay hiệu trưởng Hertz tiều tụy đi rất nhiều, nhưng tâm trạng lại như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-huy-lanh-lung-vua-hon-lien-khoc/4645740/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.