Căn phòng tăm tối ánh sáng chẳng thể chiếu vào.
Tạ Chước lười biếng tựa người vào cửa, mái tóc bạc hơi rối phủ trên hàng mày tinh xảo.
"Shhhh ~ "
Xương quai xanh bị cắn đến rỉ máu đỏ tươi, rõ ràng mèo nhỏ ra tay không hề nhẹ.
Nhưng Tạ Chước chẳng để tâm, hơi ngửa đầu tựa trên cửa, khóe môi cong lên một nụ cười như có như không, tận hưởng dư vị tê dại ngứa ngáy truyền đến từ xương quai xanh.
"Sao vậy?"
Thời Tễ cuối cùng cũng nhận ra điều gì đó không ổn, đôi mắt lạnh lẽo dừng trên gương mặt của Alpha tóc bạc.
Giọng nói khàn khàn lành lạnh như ngậm nước, "Bị cắn đến sướng rồi đúng không?"
Đôi môi mỏng của mỹ nhân cũng vương chút máu, ngũ quan thanh tú như mực loang nhẹ một nét mê hoặc.
Tạ Chước khẽ cụp đôi mắt hoa đào dịu dàng nhìn anh, hoàn toàn không trả lời vấn đề có sướng hay không.
Chỉ vô tội chớp chớp măt, "Đâu có, đau mà ~ "
Cổ áo hoodie đen của thiếu niên hơi mở, nửa đoạn xương quai xanh lộ ra lấm tấm vài giọt máu li ti, tôn lên vẻ quyến rũ tinh xảo pha chút bất cần của cậu.
Thời Tễ vẫn là lần đầu tiên bắt nạt trẻ con.
Vẻ mặt vốn lạnh lùng đến tận xương tủy, cuối cùng cũng có chút không tự nhiên.
Anh hỏi: "Đau sao không nói?"
Tạ Chước có thể tự do làm bất cứ điều gì, anh không có tư cách trói buộc cậu.
Lần này vậy mà lại là anh vượt quá giới hạn.
"Việc gì phải nói chứ?"
Tạ Chước khẽ nhướng mày lười biếng, tóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-huy-lanh-lung-vua-hon-lien-khoc/4645681/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.