5.
Hai người ăn tối ở canteen đúng giờ cao điểm, chỗ ngồi chật kín, Thẩm Lâm Hoan và Lục Nghiêu ngồi ở nơi dễ thấy nhất, người đến người đi thỉnh thoảng lại nhìn hai người.
Người trẻ tuổi luôn không có sức chống cự đối với trai xinh gái đẹp, huống hồ một trong số đó còn là cấp bậc đại thần.
Thỉnh thoảng ai đó sẽ chào hỏi Thẩm Lâm Hoan, gọi cô là boss, Hoan Hoan, hoặc gọi lễ phép hơn là đàn chị.
Là người nhà, Lục Nghiêu không tránh khỏi bị nhắc đến, không ai quen Lục Nghiêu nên chỉ gọi anh là bạn trai của boss.
Lục Nghiêu không nhịn được cười: “Anh có mặt mũi thật!”
Thẩm Lâm Hoan ngẩng đầu nhìn anh một cái, sau đó gật đầu, không hề tỏ vẻ khiêm tốn.
Lục Nghiêu thực sự rất thích sự tự tin của cô, là một kiểu tỏa sáng có chừng mực, cô giống như được bao phủ bởi ánh hào quang, chói mắt đến mức khiến người ta không dám nhìn thẳng.
Cô dẫn anh đi dạo trên sân trường, sau đó hai người đi tới con đường nhỏ trong khuôn viên, chiều ngày hè, ánh nắng mặt trời như có thể nướng chín người.
Thẩm Lâm Hoan mát lạnh không mồ hôi, Lục Nghiêu dùng đầu ngón tay xoa xoa mặt cô, nói: “Đúng là người đẹp lạnh lùng.”
Thẩm Lâm Hoan: “…”
Câu chuyện cười này thật “cảm lạnh”.
Lục Nghiêu cười khẽ: “Đứng cạnh em rất mát.”
Thẩm Lâm Hoan không chịu nổi nữa, che miệng anh, chân thành nói: “Anh ồn quá.”
Toàn nói mấy lời vô nghĩa.
Lục Nghiêu:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-hon/3510154/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.