4.
Trong thời gian học đại học, do chênh lệch múi giờ nên cả hai không liên lạc nhiều, những ngày nghỉ lễ ở nước ngoài cũng không giống trong nước, hơn nữa chương trình học của Lục Nghiêu rất nặng, không thể về thường xuyên.
Đương nhiên chương trình học của Thẩm Lâm Hoan cũng không hề nhàn nhã, những sinh viên y “vĩ đại” luôn bận bịu, Thẩm Lâm Hoan lại là người có yêu cầu cao đối với bản thân, hầu như ngày nào cô cũng ngâm mình ở thư viện và phòng thí nghiệm, hiển nhiên, điểm số các môn chuyên ngành của cô cực kỳ tốt, được giáo viên yêu quý.
Khi người khác nhắc đến cô, họ sẽ nói: “Boss khoa Y.”
Hoặc bình luận một câu: “Vô nhân đạo!”
Cô liên tiếp đứng đầu từ năm nhất đến năm ba, có người cảm thán trên diễn đàn: “Boss khoa Y, tôi lạy cậu, cậu quá trâu bò!”
Có tài năng trời ban thì thôi, cô còn rất chăm chỉ, chăm chỉ cũng thôi đi, còn vô cùng xinh đẹp, bẩm sinh đã tài giỏi, là người nhưng càng không phải người.
“Mấu chốt là cô ấy không bỏ lỡ hoạt động tập thể nào, có lần khoa Y tổ chức hội diễn văn nghệ, không ai tham gia, cô ấy còn lên biểu diễn dương cầm.”
Thẩm Lâm Hoan đã học từ khi còn nhỏ, nhưng trình độ chỉ ở mức trung bình, để đối phó với một màn biểu diễn thì chỉ cần học một bản nhạc vẫn dư sức.
Khi ấy, Thẩm Lâm Hoan thường đến phòng học đàn để luyện đàn, nghe nói có đàn em khoa khác đến tỏ tình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-hon/3510153/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.