Cuối cùng, Ôn Lật Nghênh cũng không nỡ lòng nào đuổi Du Chi ra khỏi cửa, thậm chí cô còn lấy một bộ vest của Ôn Nghiên Từ cho anh thay.
Dù sao thì bộ dạng hiện tại của anh, cả người ướt đẫm mồ hôi, có phần… quá thảm hại. Bị Ôn Triệu Lân và Kiều Khả Tâm nhìn thấy, chắc chắn sẽ lo lắng.
Tuy nhiên, cô cũng không có ý định dễ dàng tha thứ cho anh như vậy. Dù anh có nỗi khổ riêng, nhưng thời gian họ quen nhau cũng không phải là ngắn, thực ra Du Chi có rất nhiều cơ hội để thẳng thắn với cô, b*p ch*t những hiểu lầm này từ trong trứng nước, nhưng anh đã không làm.
Sự kéo dài và trốn tránh, vốn dĩ đã là một tội lỗi nguyên thủy trong một mối quan hệ.
Ôn Lật Nghênh đứng trước gương dặm lại lớp trang điểm, những suy nghĩ lơ đãng lởn vởn trong đầu. Đến lúc kẻ viền môi, cô mới chú ý tới, không biết từ khi nào, khóe miệng cô đã cong lên một nụ cười, những u ám sớm đã tan biến.
Có một người đàn ông sẵn sàng vì cô, bay suốt đêm từ Kinh Bình đến Cảng Đảo. Ôn Lật Nghênh thừa nhận, có một khoảnh khắc cô cảm thấy sung sướng, tận hưởng cảm giác có thể nắm giữ Du Chi trong tay.
Nhất thời vui vẻ, cô ngâm nga một giai điệu nhỏ, là một bài hát tiếng Quảng Đông mà dì Phát thường hát ru cô hồi bé.
Giọng nói của Du Chi vang lên từ phía sau, anh đã khôi phục lại vẻ bình tĩnh: “Vui vậy sao?”
“Đúng vậy.” Ôn Lật Nghênh nghiêng đầu. “Tối nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-do-danh-em-tri-luong-luong/4703318/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.