Qua ngày hôm sau cô xuất viện, Y Thần đang sửa soạn thì Phương Tuyết Linh mở cửa đi vào. 
" Chuẩn bị về nhà rồi.!" 
" Ừ, thời gian qua vất vả cho cậu rồi." Cô nói.! 
Cô ấy cười cười, nói. 
" Cậu cũng biết mình vất vả à, chuyện như vậy cũng không nói cho mình biết." 
" Xin lỗi, từ đầu mình cũng không biết rằng anh ấy có cảm tình với cậu. Sau này mới biết..." 
Chưa để cô nói hết, Tuyết Linh nói. 
" Cho nên cậu mới cố ý để anh ta và mình ở cùng một chỗ." 
Hai người đang nói chuyện thì cánh cửa được mở ra, anh bước vào trên tay là thủ tục xuất viện. Kèm theo các loại thuốc dưỡng thai, Quân Viễn đi đến bỏ vào túi xách, gật đầu với Phương Tuyết Linh, cô ấy cũng gật đầu chào lại. 
" Đã xong rồi." 
" Ừ, xong rồi, bây giờ về bà nội vẫn đang đợi ở nhà." 
" Được." Cô quay sang Tuyết Linh. " Vậy mình về đây, cô gì nói sau." 
Cô ấy cũng chỉ gật đầu, mà không nói gì. 
Chiếc xe chầm chầm chạy trên đường, không gian trong xe im lặng. Nhưng anh luôn nắm chặt tay cô, đến lúc dừng đèn đỏ Quân Viễn quay sang nhìn cô. 
" Lúc nãy em và cô ấy nói chuyện gì vậy." 
Y Thần đang bần thần nên không nghe anh nói, đến khi anh đưa tay chạm vào mặt cô mới bừng tỉnh. 
" Anh, anh vừa mới nói gì.." 
Quân Viễn nhíu mày.. 
" Đang suy nghĩ gì mà tập 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-dau-toi-tung-la-ban-gai-cu/2448208/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.