Buổi chiều sau khi tan học.
Phong Thanh Việt thu dọn cặp sách rồi đi thẳng một mạch.
Mạnh Dư Dư muốn đi cùng nhưng lại bị cô thẳng thừng bỏ lại phía sau. Phong Thanh Việt đi rất nhanh, thậm chí còn không tính là đi, mà chẳng khác gì đang chạy, dường như cô đang rất vội.
Bạn thân của Mạnh Dư Dư là An Vũ Đường đi đến bên cạnh: “Bạn cùng bàn mà gần đây cậu hay nhắc tới là cậu ta hả?”
An Vũ Đường học lớp 11/2, bình thường chỉ khi tan học mới đi cùng Mạnh Dư Dư. Mạnh Dư Dư chu môi nói: “Đúng, chính là cậu ấy. Hầy, tớ còn muốn lân la làm quen, sau này lúc thi biết đâu còn có cửa chép bài.” Cô ấy thở ngắn than dài: “Muốn đột phá vị trí top 3 bét lớp sao mà khó quá!”
An Vũ Đường hơi cau mày, kéo Mạnh Dư Dư rời đi: “Làm sao mà phải nịnh nọt cho khổ. Người ta chưa chắc đã muốn làm bạn với cậu đâu, cậu có tớ còn chưa đủ à?”
Mạnh Dư Dư lẩm bẩm trong miệng: “Đâu có giống nhau.”
*
Bên ngoài trường.
Phong Thanh Việt không hề về nhà mà ngồi xe buýt đến trước cửa hàng tiện lợi mà cô đã đi làm thêm ở kiếp trước.
Lớp 10 và lớp 11 ở trường Trung học Số 1 không phải tự học buổi tối, chỉ có lớp 12 là phải đến lớp chạy nước rút.
Cho nên buổi tối Phong Thanh Việt có đủ thời gian để đi kiếm tiền.
Chỉ có điều, cô vừa bước vào đã gặp trở ngại, cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-cho-phep-hon-anh-say-dam/3475667/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.