Thấm thoát trôi qua thế mà Thừa Hạo cùng Dạ Anh cũng đã nắm tay nhau hết một năm tròn, hôm nay là ngày kỉ niệm hai người quen nhau. Thừa Hạo tay cầm chắc hộp nhẫn màu đỏ cất sâu vào túi quần, nặng nề thở ra một hơi dài
Thời hạn anh phải quay về cũng đã đến, mọi chuyện đều đang chờ anh giải quyết, tình hình thật sự cấp bách đến không chịu nỗi, nhưng nếu xa Dạ Anh bảo bối, trái tim anh lại không đành lòng. Chỉ cần sau vụ việc này ổn thỏa, anh và bảo bối của anh sẽ được ở bên nhau một cách chính thức
Thừa Hạo chậm rãi bắt taxi đến nhà hàng lần trước đợi Dạ Anh, chú ý đến chiếc hộp màu đỏ thẫm trong túi quần, anh liền cảm thấy yên lòng hơn
- Dạ Anh, phải để em chịu thiệt một chút rồi, chiếc nhẫn này là vật định ước giữa anh và em!!!! Sau lần này nữa thôi, mọi thiệt thòi của em anh đều thay em gánh chịu
Chiếc xe taxi cứ thế chậm rãi chạy trên lòng đường hòa mình với lòng thành phố Bắc Kinh bộn bề tấp nập
Lúc Dạ Anh đến đã thấy người yêu mình ngồi đó đợi cậu rồi. Hôm nay anh ấy thật sự rất đẹp trai, anh mang trên mình một áo thun đen đơn giản, không quá cầu kì cùng chiếc quần bò đen rách gối đi kèm với đôi giày thể thao cũng đen nốt, nếu cậu nhớ không lầm, đây chính là đồ cậu đã mua cho anh, và đây cũng là lần đầu tiên anh mặc nó
Thật ra cậu mua rất nhiều quần áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-la-anh/2464635/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.