Vừa về đến biệt thự, Dạ Anh không quản chuyện gì nữa, cứ thế một mạch dẫn Thừa Hạo lên phòng mình, trong lòng cậu thật sự rất sợ, nhưng đã phóng lao thì phải theo lao, cậu vẫn sẽ dũng cảm đối mặt với nỗi sợ này
Cánh cửa phòng vừa được mở ra, Dạ Anh vội vã kéo anh vào bên trong, sau đó hít một hơi thật sâu rồi nói
- Thừa Hạo, anh phải chuẩn bị tâm lí thật kĩ, có biết chưa??
Thừa Hạo biết cậu đang rất sợ hãi, cũng không nói gì nhiều, chỉ im lặng mỉm cười ôn nhu gật đầu
Dạ Anh mở khóa kéo quần xuống, cởi luôn cả quần lót đang bao lấy bộ phận xấu xí của mình, lập tức cảnh sắc bên dưới hiện ra, bên dưới côn thịt nhỏ bé ấy thế mà lại cất dấu một nụ hoa đang e thẹn của nữ giới
Thừa Hạo trợn mắt nhìn vào nơi đó của cậu, cả người dường như bị ngọn lửa đốt toàn thân
Cậu thấy anh trợn mắt, cứ nghĩ rằng anh đang sốc bởi thân thể dị tật của mình, hoặc nói đúng hơn là anh đang kinh khiếp một kẻ quái vật như cậu. Lòng cậu bỗng đau nhói không thôi, nước mắt chảy dài hàng mi, cậu nức nở nói
- Thừa Hạo!! Anh là người tốt, em không muốn lừa anh bất cứ điều gì cả, em muốn anh phải thật hạnh phúc. Bây giờ anh thấy rõ rồi chứ?? Em là người song tính, nam không ra nam, nữ không ra nữa, giống như là một con quái vật, anh hiểu rồi chứ, nếu như anh không chấp nhận được sự thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-la-anh/2464637/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.