Thừa Hạo khựng người lại, bước chân dường như không tiến lên chút nào nữa, cả người anh xoay lại, khuôn mặt chăm chú nhìn cậu
Dạ Anh cảm thấy câu này của mình có lẽ gây ra hiểu lầm, vội vàng giải thích
- À...à...thì thật ra là trời đã khuya lắm rồi, lúc nãy em nói muốn đưa anh về thì anh lại không chịu, bây giờ cũng trễ rồi, khó bắt taxi lắm, anh...ngủ lại đây một đêm vẫn an toàn hơn!!!
Thừa Hạo nhìn cậu đang cố gắng giải thích với mình, liền mở giọng hỏi cậu
- Anh có thể ngủ chung với em không???
- Hả!!!
Dạ Anh hết sức ngạc nhiên vì lời đề nghị của anh, cậu vẫn còn đang trong trạng thái mơ mang thì Thừa Hạo lại lên tiếng
- Em đừng suy diễn lung tung, anh không làm gì thì em đâu, anh hứa khi nào em đồng ý anh mới chạm vào em, bây giờ anh chỉ muốn ôm em ngủ thôi!! Có được không??
Dạ Anh nghĩ thầm trong bụng,dù sao hai người đã là người yêu của nhau, anh ấy đã hứa không làm gì tổn hại với mình thì chắc chắn sẽ không. Với lại,mình cũng thích được anh ấy ôm..
Dạ Anh nở nụ cười với Thừa Hạo, sau đó lập tức đồng ý
Trên chiếc giường kingsize của mình Dạ Anh mặc bộ đồ ngủ màu hồng có vài chú thỏ trắng làm điểm nhấn, cậu ngồi yên lặng để con người to lớn phía sau sấy tóc cho cậu. Cảm xúc từ bàn tay to lớn cứ vò vò lên đầu tóc khiến cậu dễ chịu đến vô cùng. Thừa Hạo thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-la-anh/2464633/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.