Hôm nay là ngày nghỉ, Dạ Anh được thảnh thơi đánh một giấc ngủ thật dài sau những ngày làm việc mệt mỏi, nhưng nào ngờ, trong lúc cậu vẫn còn vui vẻ đi gặp chu công thì tiếng chuông điện thoại liền vang lên, phá đi thời gian tuyệt vời của cậu, mơ màng cầm điện thoại lên nghe máy, giọng nói người lạnh lùng của người phụ nữ vang lên
- Tiểu Anh
Dương Dạ Anh vừa nghe giọng nói lạnh lùng này, cơn buồn ngủ lập tức biến mất không một chút dấu vết. Cậu thu lại vẻ lạnh lùng thường có của mình, sau đó đáp lại
- Mẹ, có chuyện gì sao??
- Hôm nay không đi làm, mau về nhà chính một chút, ta có chuyện muốn nói với con. Thời gian có hạn, ta không thích chờ đợi. Nhớ chưa!!
- Vâng! Thưa mẹ
Nhìn vào cuộc điện thoại này, nếu là người ngoài chẳng ai nghĩ đó là cuộc nói chuyện của nẹ con dành cho nhau, thay vào đó giống như là một cuộc nói chuyện mang theo giọng điệu cưỡng ép thì đúng hơn
Dạ Anh buông điện thoại xuống, trong lòng cảm thấy khó chịu vô cùng, cậu chán ghét về Dương gia, nơi đó chẳng bao giờ chào đón cậu, từ khi sinh cậu ra, vì thân thể song tính của mình cậu liền bị mẹ chán ghét, bà ấy hầu như không thèm quan tâm đến cậu, ngay cả cô em gái cũng không để cậu vào mắt, thậm chí con bé thấy cậu còn hơn tận lực tránh né hơn tránh tà. Người cha luôn yêu thương che chở cho cậu cũng đã đi về một nơi rất xa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-la-anh/2464631/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.