Hãn Ngụ càng ngày càng lớn mạnh, vươn ra những thị trường khác, có thể thu mua lại khách sạn Chính Hải của ba Trần Tích.
Chính Hải kinh doanh theo cách thức truyền thống, đi xuống từ lâu, nếu Trần Chính Hải không muốn bán thì các cổ đông khác cũng không đồng ý, tuy ông ta là người thành lập nhưng chỉ có 30% cổ phần, không có quyền lên tiếng.
Trần Tích chưa ra tay ngay, Lâm Vãn thấy anh do dự, cô vừa cắm hoa hướng dương vừa hỏi: “Nếu không thì hai người gặp nhau đi?”
“Không cần đâu.” Anh ôm vòng eo mềm mại của Lâm Vãn, đáp.
Trần Tích dựa vào đầu cô, khẽ hỏi: “Em có thấy anh máu lạnh vô tình lắm không?”
Lâm Vãn xoay người lại, nhìn thẳng vào mắt anh, nghiêm túc nói: “Không đâu, anh làm gì em cũng đều ủng hộ anh mà.”
Trần Tích mỉm cười, ôm cô vào lòng.
Thật ra anh còn có kế hoạch khác, lúc đầu anh muốn khui chuyện xấu của Trần Chính Hải ra, muốn ông ta thân bại danh liệt, nhưng sau khi ở bên Lâm Vãn, thiếu hụt nhiều năm qua như được lấp đầy, anh cũng không giữ ý định ban đầu nữa.
Sau khi gặp lại Lâm Vãn, anh bước ra khỏi bóng tối, đón nhận ánh nắng mặt trời.
Cô dịu dàng như chú mèo nhỏ, ánh mắt lại kiên định như hổ.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Lúc nào cô cũng để tâm cảm nhận của người khác, nhưng suy nghĩ của bản thân mới là mấu chốt.
Thỉnh thoảng cô sẽ làm nũng, giận dỗi anh.
Cô sẽ quan tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-gio-biet/1982847/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.