Tới Quốc khánh, Trần Tích và Lâm Vãn về Lật Thành, hai người thảnh thơi đi dạo, vô tình gặp được người quen.
Dương Dục Tân đi mua sắm với vợ, bỗng nhiên thấy Lâm Vãn và Trần Tích.
Trần Tích thấy hai người họ trước, định lúc Lâm Vãn không để ý, vội vàng kéo cô đi ra chỗ khác.
“Lâm Vãn.” Dương Dục Tân gọi.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Lâm Vãn nghe thấy giọng nói quen thuộc, bấy giờ mới thấy bạn học cũ, lúc lên đại học cô và Dương Dục Tân vẫn liên lạc, nhiệt tình chào hỏi anh ta.
Lâm Vãn nhìn nhẫn trong tay hai người, cười bảo: “Hai cậu cưới nhau rồi hả, quá tốt rồi.”
“Đây là Vương Linh, vợ tôi, bọn tôi đi xem mắt rồi kết hôn.” Anh ta ngại ngùng giới thiệu cô gái dịu dàng đứng cạnh, lúc nhìn Vương Linh, ánh mắt tràn ngập dịu dàng và hạnh phúc.
“Trùng hợp thế, bọn tôi cũng là đi xem mắt.” Lâm Vãn đáp, cô với Trần Tích vì xem mắt mới gặp lại nhau mà.
Cả 4 người đều cười, nói chuyện một lát rồi ai về nhà ấy.
Sau đó, Lâm Vãn thấy Trần Tích im lặng, trông anh trầm ngâm không vui vẻ lắm.
“Anh sao thế?” Lâm Vãn khó hiểu hỏi, sau lúc hai người yêu nhau, ít khi cô thấy anh không vui.
Trần Tích đáp: “Không có gì, em gặp lại mối tình đầu nên vui lắm hả.”
“Ơ? Gì cơ?” Lâm Vãn hoàn hồn: “Ý anh là Dương Dục Tân á? Sao em không biết cậu ta là mối tình đầu của em?”
Trần Tích biết Lâm Vãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-gio-biet/1982850/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.