🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Translator: Mai Mai | Beta-er: Saki



“Hả?” Chu Phù có chút ngơ ngác, thậm chí quên nuốt, đợi thuốc trong miệng tan ra. Đến lúc cảm thấy đắng cô mới cau mày phản ứng lại, sau đó uống mấy ngụm nước mới có thể giảm mùi vị đắng ghê tởm đó xuống.



Trước kia cô đều sợ đắng. Lúc ấy vừa tùy hứng vừa yếu ớt, cô sợ đắng nên không chịu uống, cần phải có người dỗ dành.



Tuy rằng bây giờ cô vẫn sợ đắng, nhưng đã sớm không có người quan tâm nữa. Cô đã học được cách có đắng cũng kiên trì nuốt xuống, dù sao đắng và đau cũng phải chọn một cái.



Trần Kỵ rút tay lại, cụp mắt xuống. Anh không có ý định nói lần thứ hai, chỉ lạnh lùng bổ sung một câu: “Cầm lọ thuốc vào.”



Nói xong, mặt người đàn ông không biểu cảm đi về phòng làm việc trước.



Không thể không nói, mấy năm không gặp Trần Kỵ, lực uy hiếp trên người anh so với lúc trước còn mạnh hơn mấy phần.



Anh đã sớm không còn là thiếu niên trước kia bị cô làm cho mất bình tĩnh, khắp nơi đều quen thuộc với cô nữa. Giờ phút này đối với anh mà nói, cô chỉ là người cực kì xa lạ, nhưng mà lại là người xa lạ bình thường.



Loại xa cách và lạnh nhạt này khiến Chu Phù ít nhiều cũng có chút sợ anh.



Chu Phù cắn chặt môi, khó tránh khỏi có chút hoảng, cũng không biết mình làm không đúng chỗ nào mà đụng chạm tới anh.



Tay cô nắm chặt lọ thuốc, luống cuống nhìn về phía mọi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-em-thoi/2578757/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Chỉ Cần Em Thôi
Chương 17: Hào phóng
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.