Translator: Mai Mai | Beta-er: Saki
Sau khi nghe cô gái nói xong, chàng trai vươn cổ theo bản năng nhìn chiếc xe sang trọng kia mấy lần.
Không chỉ có anh ta, không ít người trên xe buýt nghe vậy cũng ồn ào đưa mắt nhìn bên ngoài cửa sổ.
Chu Phù cầm điện thoại mệt mỏi muốn ngủ, thấy người trên xe nhìn về phía sau, cô không hiểu cũng quay đầu nhìn theo mọi người.
Chỉ thấy chiếc xe thể thao màu xám bạc kia thật sự có phong cách riêng, an tĩnh chạy bên cạnh cách xe buýt một mét.
Khi xe buýt giảm tốc độ nó cũng giảm tốc độ, xe buýt rẽ phải nó cũng rẽ phải, quả nhiên là đi cùng một đường.
Cặp đôi ở phía trước vẫn đang thì thầm nói chuyện không ngừng.
Cô gái liếc qua, ánh mắt không nỡ dịch chuyển, nghi ngờ hỏi: “Mấy ông lớn lái xe này cũng tới ngoại thành sao? Em cho rằng cuộc sống của họ ở nơi xa hoa trong trung tâm thành phố chứ.”
Người bạn trai bên cạnh cười nói: “Có lẽ vùng ngoại thành này có biệt thự.”
“Làm phiền rồi.”
Chàng trai ôm cô gái nhỏ, cười nói: “Không chừng bạn gái của anh ta ở ngoại thành, giống như anh đến Bắc Lâm tìm em. Nếu không phải vì em muốn sống ở Bắc Lâm, anh chắc cũng đủ ăn rồi, cuộc sống hết sức nhàn nhã ở nhà hưởng thụ cuộc sống về hưu, tới Bắc Lâm làm việc cạnh tranh dưới chế độ 996 làm gì.”
Cô gái nghe thế cong môi nở nụ cười.
Chu Phù ngồi phía sau có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-em-thoi/2578755/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.