🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Translator: Mai Mai | Beta-er: Ngọt + Saki



Ngay lập tức Chu Phù dựng thẳng sống lưng, vẻ mặt đờ đẫn, miệng cắn đôi đũa, mãi vẫn chưa bình thường lại được.



Trần Kỵ cũng không thèm quan tâm Lục Minh Bạc ở đầu dây bên kia đang điên cuồng truy hỏi rốt cuộc là thằng khốn nạn nào tung tin đồn nhảm đó, chỉ bình tĩnh nhìn Chu Phù mà không rời mắt một chút nào.



Một lúc sau, thấy cô vẫn không trả lời: “Hỏi cô đấy.”



“Hả?” Chu Phù ngước mắt lên theo bản năng, lúc bắt gặp ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của anh, con tim không khống chế được mà đập thình thịch, mạnh mẽ kịch liệt.



Cô tưởng rằng anh hoàn toàn không nhớ ra cô nữa.



Ít nhất trong ngày phỏng vấn, anh cũng chỉ coi mình là người xa lạ, xa cách nói: “Xin lỗi.”



Ngày đầu tiên đến nhậm chức, anh cũng chỉ nói với cô một câu “Chào buổi sáng!”, sau đó thuận miệng hỏi cô: “Mới đến à?”



Từ đầu đến cuối, Chu Phù chỉ nghĩ rằng anh đã quên mình là ai, quên rằng họ đã từng có nửa năm học cùng nhau, khi ấy bên cạnh cô lúc nào cũng là rắc rối, bản thân thì cần người khác chăm sóc.



Chỉ là đã qua nửa năm rồi, anh không nhớ cũng rất bình thường, bởi cô cũng chẳng phải người đặc biệt hay quan trọng gì.



Vì thế mà hai ngày nay, cô cũng chỉ coi mình là thực tập sinh bình thường và kém nổi bật nhất ở công ty xây dựng Phù Trầm.



Cô cũng chẳng khác mấy với các thực tập

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-em-thoi/2578753/chuong-19.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.