Anh nhận ra giọng nói quen thuộc, Đình Xuyên nâng mắt, nhìn thấy Phó Tuyên liền nói:
"Anh đi ngủ liền đây, Phó Tuyên, em làm gì mà thức tới giờ này vậy?"
Cô đáp lời:
"Em ngủ từ lâu rồi, nhưng khát nước nên mới xuống dưới nhà."
Anh gập sách đứng dậy, tạm biệt Phó Tuyên rồi trở về phòng. Không gian thanh vắng ảm đạm, Đình Xuyên đứng trước cửa phòng mình, thầm nói:
(Có lẽ đã ngủ rồi.]
Anh mở cửa bước vào, trong phòng ánh đèn ngủ xa hoa mờ ảo, không có bất cứ tiếng động nào, Đình Xuyên nhẹ nhàng bước từng bước. Anh đưa mắt nhìn người đang nằm trên giường, không hề động, Đình Xuyên đi tới ngồi xuống sofa, vừa ngả mình nằm xuống bên tai đã truyền đến thanh âm nhỏ.
"Clu... clu.."
Anh đã sắp vào giấc lại lần nữa mở mắt, trong ánh sáng mờ ảo đứng dậy đi tới cạnh giường, nơi mà thanh âm phát ra. Đình Xuyên hơi cúi người để nhìn, phát hiện ra cô nằm trên giường thở mạnh. Mày nhíu chặt, sắc mặt tái nhợt như đã nhìn phải những điều kinh khủng.
Lại gặp ác mộng rồi.
Anh vội vàng ngồi xuống bên giường, không muốn quan tâm, nhưng hành động lại trái hoàn toàn với suy nghĩ.
Đình Xuyên xoa xoa thái dương bên trái của Sương Hàn, nói rất nhỏ:
"Phiền phức thật đấy."
Nói là phiền phức, nhưng chính anh lại là người tự nguyện làm mọi chuyện chăm sóc cô, Sương Hàn đổ nhiều mồ hôi lạnh, tay bấu chặt lấy ga nệm giường. Đình Xuyên lay người cô, để đánh thức Sương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-bac-quan-lay-anh-trang/3715706/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.