Sương Hàn lặng lẽ ngồi lên giường, cô nói vừa đủ để Đình Xuyên nghe thấy:
"Ngủ ngon"
Sương Hàn nằm xuống giường, giường lớn êm ái chỉ có một người, trống vắng cô đơn. Cô xoay người nằm nghiêng, hai người trong phòng không nhìn nhau, cứ trầm lặng như vậy, mạnh ai nấy ngủ.
Anh nghe rõ nhưng lời Sương Hàn nói, nhưng lại chọn cách im lặng, vờ như đã ngủ. Giống như lúc Đình Xuyên nhận ra thứ cảm xúc kì lạ của bản thân, nhưng anh vẫn im lặng, không muốn đáp lại nó.
Không yêu, mãi mãi sẽ là không yêu.
Cô nằm trên giường lớn, nhìn sâu vào bóng tối trong khoảng không, mi mắt rũ xuống.
Ấm, nhưng sao lại cảm thấy lạnh đến kì lạ.
Một đêm dài cứ vậy mà trôi qua, người im kẻ im, muốn tiến lại bị ngăn lại.
Sương Hàn khi tỉnh giấc đã không thấy người đâu, chỉ có mình cô, cửa sổ bị phủ một lớp sương trắng bạch. Không thể nhìn thấy bên ngoài, tuyết lạnh lòng cũng lạnh, Sương Hàn như thường lệ, vệ sinh cá nhân rồi thay đồ.
Cô mặc áo len đen cổ cao, khoác thêm áo nhung trắng tinh màu sữa, mặc chân váy dài qua đầu gối. Hôm nay lại cẩn thận tự mình trang điểm, Sương Hàn từng bước đi tới phòng khách, vừa kéo cửa đã nhìn thấy Đình Xuyên trước måt.
Anh ăn mặc kín đáo ấm áp, một sắc đen cùng trắng giống cô, không hẹn mà trùng.
Đình Xuyên lên tiếng, phá vỡ không gian tĩnh lặng giữa hai người:
"Ăn sáng xong, chúng ta đi."
Trở về Ôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-bac-quan-lay-anh-trang/3645451/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.