Một thân yếu ớt tựa giấy mỏng có thể bị gió quật ngã bất cứ lúc nào, Sương Hàn cứ cố gắng nhấc từng bước nặng nề, đầu cô bất chợt choáng váng, mọi thứ trước mắt cứ mờ ảo rồi lại trở về như ban đầu. Đi được vài bước, cuối cùng lại không giữ nổi bản thân mà ngã khuya, Sương Hàn thực sự không đi nổi nữa.
Cô nằm vật trên nền tuyết, sức lực cạn dần, khí lạnh tràn ngập trong phổi khiến Sương Hàn càng thêm suy kiệt.
Cô không ngủ, nhất định không thể ngủ, Sương Hàn nằm đó cố gắng điều chỉnh chính nhịp thở của bản thân. Bông tuyết buông xuống đọng lại nơi khóe mắt cô, Sương Hàn nhắm chặt mắt lại, mi mắt khẽ run lên vì lạnh.
Cô nghỉ, nghỉ đến khi nào cảm thấy mình đã có lực, sau đó lại gắng gượng mà đi tiếp. Bão tuyết nổi lên, từng cơn từng cơn quật vào thân thể yếu ớt, đầu ngón tay lạnh như băng như tuyết, trong làn tuyết Sương Hàn chẳng thể nhìn ra thứ gì, mất đi phương hướng.
Dấu chân còn sót lại cũng đã bị tuyết phủ kín gần hết.
Tiếng gió rít cùng bão tuyết luôn phiên truyền đến bên tai cô, Sương Hàn cứ đi cứ cố nhấc từng từng bước, chân cô lạnh cứng. Đầu ngón tay buốt đến rát, đi được vài bước ngắn đã không thể trụ nổi nữa, lại ngã xuống nền tuyết trắng lạnh lẽo.
Giờ đây sức cùng lực kiệt, tứ chi tê cứng lạnh buốt, Sương Hàn đứng cũng không đứng nổi nữa. Cô vô lực không cử động nổi, lý trí dần dần dần bị bão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-bac-quan-lay-anh-trang/3623349/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.