Thân thể như bị đá tảng đè nặng, thở không thở nổi, chóp mũi cay cay. Cô biết bơi chứ, nhưng hiện giờ tứ chi Sương Hàn như bị đóng thành băng, cứ đờ lạnh buốt, mi mắt cô nặng trĩu, mọi thứ cứ dần rơi vào mơ hồ. 5
Cứ như vậy ư... lạnh... rất lạnh...
Sương Hàn nhíu mày, cô làm sao vì một chuyện như này mà đã ngã xuống.
Sương Hàn nín thở, duy trì không khí trong người mình, mắt cô nhòe đi chẳng nhìn rõ thứ gì, da thịt lạnh buốt đau đớn. Không cử động được cũng phải liều mạng cử động, một chết hai sống, sợi dây sinh mệnh là do chính Sương Hàn quyết định. (2)
Trong một thoáng qua đi, cô đã nghĩ rằng mình chết cũng chẳng sao, Sương Hàn bị điều khiển như một con rối suốt bao năm qua, kể cả tình yêu cô cũng không thể quyết định. Chết đi, có phải là đang giải thoát cho chính bản thân mình, gỡ bỏ thứ xiềng xích trói buộc bao năm trên người Sương Hàn. (3)
Nhưng không, cô không muốn chết, không muốn rời khỏi thế gian ngay lúc này. Sương Hàn muốn sống, không biết để làm gì, chỉ là còn quá nhiều uất hận, quá nhiều sự tức giận bùng lên trong tâm trí, quá nhiều việc chưa thể thực hiện.
Cô không cam tâm nhắm mắt xuôi tay.
Thanh Chi đứng ở trên, mồ hôi lạnh bắt đầu xuất hiện, mày cau lại. Ánh mắt có chút lo sợ, Cổ Thanh Chi không muốn Sương Hàn có mệnh hệ gì, lúc đó chẳng phải chính ả sẽ phải gánh tội sao.
Vốn chỉ định dọa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-bac-quan-lay-anh-trang/3623348/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.