Hai ngày sau, Thẩm Tuyết Ninh đã chuyển toàn bộ đồ qua nhà của Quân Kiệt.
Để ăn mừng việc chuyển qua nhà mới và nhận được số tiền bồi thường lớn mà Thẩm Tuyết Ninh đã mua rất nhiều đồ ăn và rượu rồi gọi Lý Nhật Hạ đến vui vẻ cùng nhau.
Dọn đồ ăn xong xuôi, chỉ cần đợi Thẩm Quân Kiệt về nữa thì tiệc sẽ bắt đầu.
Đang nhắn tin với ai vậy? "
Thẩm Tuyết Ninh ghé mắt nhìn vào điện thoại Lý Nhật Hạ.
Một anh chàng cảnh sát, lần trước nhờ vụ của cậu mà bọn tớ quen biết nhau.
Lý Nhật Hạ trả lời qua loa rồi tắt điện thoại.
" Oh, vậy nên cậu muốn quen anh ta?
' Cậu biết không? Thực tế cho thấy có hơn 50% dân ngoại tình là công an, cảnh sát đó. "
cậu lấy con số đó đâu ra vậy? "_ Thẩm Tuyết Ninh thật không biết nói gì.
'Còn không phải sao? Có rất nhiều bà vợ đã đến nhờ tớ cho các vụ chia sản sau hôn nhân đó. "_ Lý Nhật Hạ chớp mắt.
Những vụ án này nhiều đến mức cô ngán luôn rồi, chỉ cần nói chia tài sản sau ly hôn là cô sẽ không nhận.
Cậu cũng đâu thể quơ đũa cả nắm, có những người đàn ông vẫn rất chung thủy đấy thôi. "_ Thẩm Tuyết Ninh vừa gậm táo vừa xem điện thoại.
Sau vụ kiện thì không còn ai dám mắng chửi cô nữa vì họ nghe nói số tiền đền bù rất nhiều và không đền được thì phải ở tù nên họ mới không dám làm gì.
Tuy nhiên Thẩm Tuyết Ninh vẫn không đăng gì cả.
' Những người đàn ông tốt như vậy, tớ có phước để hưởng sao? "_ Lý Nhật Hạ nằm lên người của Tuyết Ninh giọng nói nhão nhẹc.
" Biết thân biết phận như vậy rất tốt! "_ Thẩm Quân Kiệt đi vào vừa hay nghe được lời nói của Lý Nhật Hạ.
Cả hai hướng mắt về phía giọng nói, bên cạnh còn có Diệt Vĩ Mặc.
Oh, Vĩ Mặc lâu lắm rồi không gặp em đấy. "
Lý Nhật Hạ mỉm cười, lần cuối gặp nhau cũng là trước khi cô đi du học, lần quay về này vẫn chưa gặp nhau.
Vâng.
Diệt Vĩ Mặc trả lời nhưng mắt lại hướng về phía Thẩm Tuyết Ninh.
Chị mua gì ăn thế?
Thẩm Quân Kiệt cởi áo khoác ngồi xuống sàn nhà.
Lý Nhật Hạ - ánh mắt nhìn thấu mọi chuyện.
" Toàn là đồ nhậu thôi... Chị tưởng em bận lịch trình chứ? "
Thẩm Tuyết Ninh nhìn Vĩ Mặc.
Nghe Thẩm Quân Kiệt nói hôm nay Vĩ Mặc phải chụp poster phim mới và tham dự sự kiện ra mắt phim của đàn anh, cô còn tưởng là anh sẽ không đến.
Dù bận rộn nhưng ngày cô chuyển đồ thì anh vẫn thuê đội vận chuyển qua làm hết mọi việc cho cô.
Không sao, em sắp xếp được. "
Diệt Vĩ Mặc cũng ngồi xuống, 4 người ngồi đối diện nhau vừa ăn vừa uống vừa nói chuyện vui vẻ.
'Ở Mỹ thật sự chán vô cùng, toàn mấy món ăn chẳng hiểu làm sao mà người ta có thể ăn được nữa. Tớ sụt tận 5 kí đó... "
" Còn nữa nha, chỗ đấy như địa ngục vậy. Sơ hở là đạn bay, tớ ra đường mà tim muốn bay lên trời."
" Rồi mấy thằng con trai, tớ nói cho cậu biết. Con trai bên đó chỉ được cái mã thôi, sơ hở là tha cậu lên giường ngay, cũng may là tớ chạy kịp đó. '
Nhưng mà múi nào múi nấy... "
Nói đến đây Lý Nhật Hạ nuốt nước bọt một cái, cô say rồi.
Diệt Vĩ Mặc nhìn Lý Nhật Hạ rồi lại nhìn Thẩm Quân Kiệt đang giật giật khóe môi.
" Ôi trời, tớ đã bảo bao nhiêu lần rồi. Mấy thằng con trai nhiều múi chẳng có gì tốt đẹp đâu mà cậu đâu có thèm nghe. "
Thẩm Tuyết Ninh vừa chống cắm vừa gật gù nói chuyện, cô uống rượu rất tốt nhưng hôm nay lại vui nên uống rất nhiều, dưới sàn nhà toàn là vỏ chay rượu mà thôi.
Chẳng lẽ mấy thằng bụng bự lại tốt ư? Tớ nói cho cậu biết nhé, chỉ cần cao
hơn 1m8, da trắng, mũi cao... hehe, mũi cao thì cái đó cũng... "
Lý Nhật Hạ cười hì hì kể chuyện nhưng ngay lập tức Thẩm Quân Kiệt đã nhét cánh gà vào mồm cô, ngăn cô nói về sau rồi.
Cái đó là cái gì cơ? "_ Thẩm Tuyết Ninh gòng dậy, hai tay kéo mặt Lý Nhật Hạ qua nhưng cô nàng lại đang gậm đùi gà quên mất chuyện đang kể rồi.
" Cái đó là cái gì cơ? "_ Thẩm Tuyết Ninh quay sang nhìn Quân Kiệt.
Chị hỏi Vĩ Mặc đi. "_ Quân Kiệt cũng hết cách.
Hai cô gái này vừa vào là nốc rượu như nốc nước, hai đứa con trai chưa uống được bao nhiêu thì 2 đứa con gái đã say mèm rồi.
Cái đó là cái gì vậy Mặc Mặc? " _ Tuyết Ninh bò đến chỗ anh, giọng nói mềm èo, gương mặt thì đỏ ửng.
' Khụ... em...
Diệt Vĩ Mặc bị hành động dễ thương của cô làm cho đỏ mặt nhưng lời chưa kịp nói ra thì...
" Là con c.u đó hahaha "
Thẩm Quân Kiệt... hóa đá!
Diệt Vĩ Mặc... hóa đá!
Lý Nhật Hạ còn lăn cười bò.
Thẩm Tuyết Ninh gật gù như hiểu ra.
À... Sao cậu biết hay vậy? Cậu từng làm rồi sao?"
Thẩm Tuyết Ninh bò về chỗ Lý Nhật Hạ ánh mắt mong đợi như đang học hỏi điều gì đó.
Thẩm Quân Kiệt nhìn hai người bằng nữa con mắt, lại dành cho Lý Nhật Hạ một ánh mắt khó chịu.
Diệt Vĩ Mặc xoa xoa thái dương. Tại sao mình lại ở đây vậy chứ?
" Làm gì có! Để tớ nhớ xem cái tên đó tên gì. "
Lý Nhật Hạ chống cằm suy tư.
" À... Leroy, năm cuối thực tập thì tớ quen anh ta.
Lý Nhật Hạ với tay lấy chay rượu uống.
Được rồi đấy! "_ Thẩm Quân Kiệt nhìn cô uống đến mức chảy ra khỏi miệng mà ngao ngán phải lên tiếng ngăn lại.
'Được cái gì mà được, nhóc đó! Chỉ toàn ăn hiếp chỉ thôi. " Lý Nhật Hạ bĩu môi dài ra.
" Mau! Mau kể tiếp đi. "_ Thẩm Tuyết Ninh khi say đặt biệt nhiều chuyện.
" Cái tên đần Leroy ấy, đẹp trai lắm, mũi cao 45 độ luôn ấy. "
" Anh ta làm quen tớ, thì tớ vẫn ok, làm quen thì làm quen thôi. Dù gì thì anh ta rất nổi tiếng ở công ty thực tập mà."
Có một lần công ty tổ chức tiệc ăn mừng gì đó. Sau khi ăn uống no say thì anh ta bảo muốn đưa tớ về, vừa ngồi vào trong xe thì anh ta đã nhào tới hôn tớ. Kỹ thuật hôn dỡ thì thôi luôn nhé, làm da môi tớ sướt một đường luôn ấy. "
Diệt Vĩ Mặc không biết cô đang trầm trồ cái gì, nhưng sắc mặt của Thẩm Quân Kiệt thì càng lúc càng tệ rồi.
" Hừ! Tớ không thích những thằng con trai chủ động như thế đâu, xong anh ta móc con hàng to như trái trái cà tím của mình ra rồi nắm tay tớ đặt lên nó...
Ôi mẹ ơi, nó to tới mức tớ cầm không hết luôn ấy. "
Rồi sao? Rồi hai người có... " Thẩm Tuyết Ninh chớp mắt đầy tò mò.
" Thôi được rồi, đừng kể nữa. "_ Diệt Vĩ Mặc lên tiếng nhưng có vẻ không có tác dụng rồi.
Đang hay mà!!!! " Thẩm Tuyết Ninh ngay lập tức lừ mắt nhìn anh.
Diệt Vĩ Mặc cũng đành chịu thua.
Thẩm Quân Kiệt chỉ biết lắc đầu, cầm lấy chay rượu lên uống.
" Có gì mà có, tớ sợ muốn chết. Lúc đó đang say cái tỉnh con mẹ nó luôn, lúc đó vừa làm xong bộ móng nhọn hoắc tớ ghim nó vào cây hàng của anh ta rồi mở cửa chạy ra ngoài. May mà cửa xe không khoá đó. " Lý Nhật Hạ vừa nói xong Thẩm Quân Kiệt bên này liền bị sặc rượu.
Cái chỗ đó của anh ta còn ổn không...? Nghĩ thôi cũng thấy đau dùm anh bạn rồi.
Còn anh chàng Leroy đó tất nhiên không dám làm lớn chuyện rồi, nếu không sẽ rất mất mặt.
" Về nhà tớ phải rửa tay muốn chết, ám ảnh đến tận bây giờ. "
Lý Nhật Hạ rùng mình một cái, tay lại khui chay rượu khác.
" Ghê vậy sao? " _ Thẩm Tuyết Ninh cụng chay với cô nhưng vẫn tò mò.
" Tất nhiên! Cái đó mà đâm vào thì chắc 1 tháng cũng không xuống nổi giường. "
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]