Yêu là gì? Là mong muốn cho người mình yêu được hạnh phúc có phải hay không? Vậy, lo cho hạnh phúc của người khác là như thế, nhưng lo cho hạnh phúc của mình? Ai lo đây? Yêu, cái cảm giác này thật sự rất khác biệt so với việc yêu đơn phương. Con người ta cảm thấy ngọt ngào khi yêu, nhưng nếu như là yêu đơn phương sẽ chỉ toàn nếm mùi đau khổ.
Hạnh phúc, nó không phải từ lý trí mà có, mà nó phải bắt nguồn từ tiếng gọi của trái tim. Nó thôi thúc chúng ta đi tìm kiếm yêu thương, thôi thúc chúng ta mở rộng ra tấm lòng. Yêu, lẽ nào lại chính là phép màu, thật sự là thiêng liêng như vậy? Hoa nở là vô tình, hoa rơi là hữu ý. Hoa rơi, hoa bay, bay theo làn gió nhè nhẹ thổi, cuốn trôi đi cùng với cát bụi. Vậy còn tình yêu? Liệu nó có thể nào giống như là cánh gió, cứ vô thức bay đi? Nếu đã là yêu, đừng ai buông bỏ tình yêu, bởi vì người sẽ đồng hành cùng ta chỉ có một - đó chính là tri kỷ. Không có tri kỷ, như vậy chẳng khác nào là sống mà giống như đã chết. Đặt bàn tay lên lồng ngực, cảm nhận nhịp đập mãnh liệt của con tim. Nó muốn gì? Nó muốn tình yêu thương? Vậy sao còn không mau chạy đến yêu thương?