Hôm nay lễ mừng năm mới của Kì gia đặc biệt náo nhiệt.
Bởi vì trong nhà lại nhiều thêm một nhóc tì, hơn nữa này nhóc tì này còn học đi được.
Tiểu Vận Phúc từ khi có thể độc lập hành tẩu, cả ngày chơi bời lêu lổng, ở nhà chạy vòng vòng.
Thuận tiện liền đem gối trên sô pha ném vào ổ chó cưng của anh hai, kính mắt của ông nội vứt vào bình hoa, còn không thì đem di động của ba ba nhét vào trong bụng gấu con của nó, hoặc là đem quần lót của cha cột lên trên cây làm lá cờ.
Cả nhà đều phải chạy theo sau mông nhóc con mà thu dọn tàn cuộc, duy chỉ có một người mà nó tuyệt đối không dám làm loạn, đó chính là kẻ lãnh khốc nhất, băng sơn nhất, đáng sợ nhất, anh hai Bình An.
Anh hai kỳ thật rất tốt với nó, nhưng mà lãnh địa riêng tư của anh hai tuyệt đối không cho phép bất luận kẻ nào xâm phạm, kẻ nào dám vượt qua thì anh hai sẽ tức giận. Mà Tiểu Vận Phúc sinh ra không bao lâu liền phát hiện một chuyện, đó chính là anh hai ở nhà có được đặc quyền cao nhất ── anh hai không hề bị đánh!
Tiểu Vận Phúc cho tới bây giờ chưa từng nhìn thấy ông, ba ba, cha hay là cô chú hay về nhà ăn chực cơm dám đánh anh hai dù chỉ một cái, đó là bởi vì anh hai chưa từng phạm lỗi như mình sao? Hay là bởi vì thành tích của anh hai lúc nào cũng cao, cho tới bây giờ đều không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chem-khong-dut-dich-ham-tru-trao/2102104/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.