Ờ, trước giờ An An là đại ca thì ta để là anh hai, tại nhà ta nó thế à, đứa thứ hai thì nhà ta gọi là ba nên trước giờ ta cứ để An An là anh hai, nhưng mà như thế có lẽ hơi lộn xộn nên từ giờ An An là anh cả hé, Vận Phúc là anh hai=.= đến khổ vì mấy cái xưng hô. Mấy cái cũ lỡ rùi từ từ sửa.
—————————————
Cuối cùng lại đến cuối tuần, Kì Nhạc Chi vui vẻ sớm thu thập ba lô chuẩn bị về nhà! Cha đi đón anh ba, ba ba với ông nội sẽ đến đón mình. Chuyện này chẳng có gì phải xấu hổ vì hầu hết học viên đều được người nhà đến đón.
Nhưng Hà Gia Duyệt lại khinh thường bĩu môi, tiêu sái vác ba lô lên lưng, nhấc chân dài, khốc khốc đi một mình.
Sau vài lần hảo tâm hỏi thăm lại bị người kia khinh thường, Kì Nhạc Chi hiểu ra, vị nhân huynh này ── thích độc lập!
Kỳ thật trong lòng có một âm thanh phản đối yếu ớt, chẳng lẽ cả tuần không gọi điện thoại về nhà, không cho cha mẹ tới đón chính là độc lập sao? Chỉ sợ đây mới thực sự ngây thơ đi?
Tùy hứng. Là Kì Nhạc Chi lén lút định nghĩa về người bạn cùng phòng này.
Tiếng chuông điện thoại vang lên, nhìn thấy nụ cười hiền hòa của ông nội hiện lên trên màn hình, Kì Nhạc Chi không nhịn được mỉm cười, nhanh chóng chạy ra ngoài sân trường, đã thấy chiếc xe màu đỏ đang chậm rãi chạy đến.
“Ba ba ! Con ở đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chem-khong-dut-dich-ham-tru-trao/2102108/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.