Chính là hôn, chỉ là hôn thật sâu cũng không thể thỏa mãn khao khát của thân thể.
Còn muốn hôn, không ngừng hôn.
Mục Sam chưa từng có cảm giác cấp bách như thế này, dường như có thứ gì đó không ngừng thúc giục anh. Những nụ hôn rơi như mưa lên người Kì Hạnh Chi, không ngừng để lại những đóa hoa *** mĩ đỏ tươi trên thân thể cậu.
“Thầy…… nhẹ chút…… Ân……” Kì Hạnh Chi khẽ nhíu mày, có chút không chịu nổi nhiệt tình như thế, đưa tay đẩy Mục Sam ra.
“Không sao…..đừng sợ……” Cổ họng Mục Sam khô khốc, giọng nói khàn khàn rót vào tai Kì Hạnh Chi đầy mê hoặc, ngại đôi tay nhỏ bé kia vướng bận, túm lấy đôi tay Kì Hạnh Chi kéo lên trên đầu, quơ đại cái áo vừa cởi ra trói lên thành giường.
“Đừng……” Kì Hạnh Chi càng thêm sợ hãi, nhưng mà thầy hoàn toàn không để ý đến hắn, cả tay lẫn miệng đều dùng đến, càng không kiêng nể gì mà gợi lên dục vọng trong cậu.
Làn da mềm mại như tơ, khiến cho người ta yêu thích không buông tay, nơi này mỗi một phân mỗi một tấc đều là của mình! Tất cả đều là của mình!
“Anh sẽ không làm em bị thương!” Mục Sam cam đoan, anh sẽ không thương tổn cậu, chỉ là muốn kéo cậu vào cơn lốc xoáy *** như mình, không thể thoát ra, cũng không cho thoát ra!
Vành tai bị thầy ngậm lấy, hơi thở cháy bỏng tựa hồ phả vào tận trong lòng, Kì Hạnh Chi không thể khống chế mà nhẹ run rẩy,“Ngô……thầy…… đừng……”.
Nụ hôn không cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chem-khong-dut-dich-ham-tru-trao/2102145/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.