Đau! Đau quá! Kì Hạnh Chi bị cơn đau như chết đi hành hạ cho tỉnh lại!
Nhóc con này được nuông chiều từ bé, ngay cả một ngọn roi cũng chưa từng bị, thế nhưng giờ phút này thân thể lại đau như bị ai xé rách.
“A…… Đau!” Hít một ngụm khí lạnh, Kì Hạnh Chi từ từ mở mắt, thứ đầu tiên ập vào trong mắt chính là khuôn ngực lớn ướt đẫm mồ hôi của thầy đầu gỗ.
Mục Sam nhịn đến khó chịu, anh đã muốn tận lực ôn nhu, nhưng mà hoa kính của heo con đối với phân thân cường tráng của anh mà nói vẫn là quá nhỏ hẹp, dù cho có thủy dịch bôi trơn nhưng vẫn là rất khó khăn để tiến vào. Sợ làm heo con bị thương, mỗi lần tiến thêm một chút đều khiến anh đổ đầy mồ hôi.
Thầy Kì heo con tỉnh lại, Mục Sam tạm thời ngừng một chút, cúi người nhẹ nhàng hôn hôn khuôn mặt nhỏ nhắn đau đến vặn vẹo,“Ngoan! Thả lỏng, thả lỏng sẽ không đau !”.
Kì Hạnh Chi thả lỏng không được! Đau đớn làm cho thân thể theo bản năng co rút lại càng thêm siết chặt,“Đau! Thầy xấu xa!”.
Bị chỉ trích như thế lại khiến cho Mục Sam thả lỏng một chút, cười rầu rĩ, liếm lên cái lỗ tai nhỏ của cậu trêu tức,“Thật sự xấu xa sao? Vậy vì sao em còn thích anh?”.
Kì Hạnh Chi dùng sức nhéo Mục Sam một cái, mới đột nhiên phát hiệnh hai tay của mình đã khôi phục tự do, mang theo tiếng khóc nức nở lên án,“Thầy là đồ xấu xa ! Thầy làm đau em!”.
Mục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chem-khong-dut-dich-ham-tru-trao/2102146/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.