Giang Hiểu Viện hai tay đút túi, trầm mặc đại khái cả một chu kỳ sóng lòng dâng hạ, sau đó mới lẳng lặng lên tiếng, “Cho nên sau này cũng không thành, đúng không ạ?”
Trần Phương Châu xoa xoa tay, “Chuyện này không thành không thể trách em, có rất nhiều yếu tố phi con người, nỗ lực của em mọi người đều nhìn thấy, anh nói thế này, em có thể chấp nhận không?”
Giang Hiểu Viện không thể, chết cũng không thể.
Đã từng, tất cả mọi thứ trên thế gian với cô mà nói đều dễ như trở bàn tay, dù cô biết mình chính là một đứa tốt mã bã đậu (*),cũng luôn tin chắc, chỉ cần một ngày cô chịu vực dậy cố gắng, thì chẳng có việc gì làm không xong.
(*) Trong raw là gối thêu hoa – ví với những người có hình dáng bên ngoài nhưng không có học thức tài năng. Cụm trên biến từ thành ngữ “tốt mã giẻ cùi”.
Tại sao bất thình lình, dù cô chỉ muốn giành được một chút thành tích, cũng trở nên khó khăn như vậy chứ?
Cô biết, thất bại lần này, kỳ thực cô có thể không cần để bụng, dẫu sao cô cũng có kỹ thuật thật sự, khách của hơn hai mươi mấy đơn hàng chẳng ai là không vừa ý, khi đi, người nào cũng tuyên bố lần sau sẽ còn đến tìm cô_____ Mặc dù bọn họ đều chưa quay trở lại.
Họ nói kỹ thuật của cô còn tốt hơn cả thợ trang điểm chuyên nghiệp, như vậy cô hoàn toàn có thể đổi nghề sang làm thợ trang điểm chuyên nghiệp, từ tầng thấp nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chech-quy-dao/3355057/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.