Sau khi nhấp một ngụm rượu, Hoắc Khải không hề nhận xét luôn mà hơi nghiêng cái ly rồi quan sát, sau đó mới nói: “Màu sắc và vị dung hòa với nhau, nhưng cũng chứng tỏ rằng nó không có gì đặc biệt hết. Phần kết hợp giữa nước và rượu không hề có các màu sắc dễ phán đoán năm tuổi như là xanh, hồng, hổ phách mà lại ánh lên màu đỏ cam, chứng tỏ rằng chất lượng rượu đã bị hư tổn. Vì vậy, có lẽ vấn đề là ở việc đậy nắp hoặc lúc chưng cất, khiến cho chất lượng rượu suy giảm. Tôi đề nghị cô nên uống hết nó thật nhanh và đừng có giữ lại nữa”. Nghe xong, Phan Tư Mễ lập tức cầm ly lên, nếm thử và quan sát.
Hoắc Khải ở bên cạnh thì chỉ dẫn: “Phải nghiêng một góc 45 độ, cô thấy tầng nước kết hợp giữa thành ly và rượu chưa? Nó càng rộng thì tức là nồng độ cồn càng cao. Mà phần kết hợp giữa nước với rượu cũng sẽ có nhiều màu sắc khác nhau để thể hiện độ tuổi của rượu. Màu xanh và tím nhạt thì tức là khoảng ba đến năm năm tuổi, màu đỏ gạch thì là năm đến sáu năm, còn màu hổ phách thì là tám đến mười năm”.
Được Hoắc Khải nhắc nhở, Phan Tư Mễ đúng là đã nhìn thấy màu đỏ cam nhàn nhạt. Theo cách nói của Hoắc Khải thì tức là rượu đã bị tổn hại.
Tay cầm ly của cô ta run run, thể hiện sự giận giữ.
Bình rượu này là do cô ta mua ở một nhà bán rượu cao cấp trước khi về nước. Theo lời người bán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1787929/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.