Hoắc Khải nghe vậy thì ngẩn người, rồi mới hoàn hồn trở lại. Học cái gì cơ?
Khí huyết của anh đột ngột nóng lên, đầu anh đã bắt đầu tưởng tượng ra một vài hình ảnh. Chỉ một suy nghĩ cũng đủ để khiến cả người anh nóng hết lên.
Nhìn sắc mặt thay đổi một cách rõ ràng của chồng mình, Ninh Thần cũng hơi đỏ mặt rồi quay đi. Cô không hề biết dáng vẻ “đã nghiện còn ngại” này của bản thân quyến rũ cỡ nào.
Suy cho cùng, dù Hoắc Khải có nguyên tắc đến mấy thì anh cũng chỉ là một người đàn ông bình thường mà thôi.
Ngủ chung với Ninh Thần suốt bao lâu này mà chưa từng vượt qua giới hạn, có thể thấy được anh đã phải nhịn một cách khó khăn thế nào.
Thất tình lục dục là phương hướng của con người, được bản năng chỉ lối. Nhẫn nhịn càng lâu thì khi bộc phát ra càng mãnh liệt.
Bên trong phòng làm việc có nhiều người, Hoắc Khải cũng không tiện nói gì hay làm gì mà chỉ có thể giương mắt lên nhìn.
Khó khăn lắm mới nhịn đến trưa thì lại bị Ninh Thần kéo đi tìm Phan Tư Mễ.
Hoắc Khải đang nhẫn nhịn đầy một bụng, lại bị cô tự tay đưa đến trước cửa phòng khám của Phan Tư Mễ. Sau đó, Ninh Thần híp mắt cười, nói: “Ngoan ngoãn đi khám đi, em qua bên phòng bếp xem thế nào đã, xong sẽ tới tìm anh”.
Hoắc Khải rất muốn bảo cô đừng đi đâu cả, nhưng Ninh Thần nào có chịu nghe.
Nhìn bóng dáng vợ mình đi xa, Hoắc Khải âm thầm kêu khổ một tiếng.
Nhân viên lễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1787928/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.