Nhưng lý trí nói với anh rằng, rung động không phải lý do để anh mất khống chế. Cố gắng nhẫn nhịn khao khát được ôm người phụ nữ này vào lòng rồi thân mật một phen, Hoắc Khải hít một hơi thật sâu, quay người đi: “Em vào trong trước đi, anh thấy hơi đói, đi mua cốc mỳ ăn đã!”
Ninh Thần khẽ cắn môi, đôi mắt to long lanh nước cứ thế nhìn anh khiến trái tim Hoắc Khải liên tục gia tốc.
Có lẽ vì nhìn thấy được khát khao trong mắt Hoắc Khải, Ninh Thần mới hài lòng ghé tới hôn anh một cái: “Vậy anh đi đi!”
Nụ hôn này suýt nữa khiến Hoắc Khải sụp đổ, sau cùng vẫn phải nhờ vào khả năng kiềm chế đáng kinh ngạc mới “chạy trốn” được.
Khi anh mua mì tôm quay về thì Ninh Thần cũng vừa tắm xong.
Cô mặc áo choàng tắm mỏng manh, mái tóc ướt rượt có vẻ hơi rối, nhưng mang lại cảm giác xinh đẹp rất khác biệt. Da thịt trắng nõn lộ ra nơi cần cổ khiến người ta không ngừng suy nghĩ miên man.
“Quay về rồi hả, anh đi tắm đi!”, Ninh Thần vừa lau tóc vừa nói.
Hoắc Khải im lặng đặt cốc mỳ lên bàn rồi lặng lẽ đi vào phòng tắm, không quên khóa trái cánh cửa lại.
Bởi vì anh biết rằng, một khi Ninh Thần xông vào, bản thân anh rất khó kiềm chế thêm lần nữa.
Người phụ nữ này, lẽ nào cô ấy thật sự không biết mình có sức hút đến mức nào sao!
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, hai người họ là vợ chồng, làm sao Ninh Thần phải kiêng dè về sức hút của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1787885/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.