“Tốt nghiệp chính quy một trường đại học bình
thường”, Hoắc Khải nói.
Nhìn vẻ mặt của ông lão thì xem ra ông ta không
tin lắm, nhưng cũng không hỏi thêm, chỉ nghĩ là anh
khiêm tốn mà thôi.
“Cậu hay xem sách như thế thì thích nhất quyển
nào?”, ông lão lại hỏi.
Hoắc Khải không cần nghĩ liền nói: “Kế sách chia
rẽ và lôi kéo”.
Ông lão cảm thấy vô cùng ngạc nhiên. Ông ta vốn
cho rằng Hoắc Khải khá quen thuộc với những đầu
sách nước ngoài không phổ biến lắm, nên sách yêu
thích nhất cũng thuộc loại này mới đúng. Không ngờ
lại nhảy ra một quyển “Kế sách chia rẽ và lôi kéo”.
“Nói một chút xem nào, quyển sách đó đem lại lợi
ích gì lớn nhất cho cậu?”
Hoắc Khải trả lời không do dự: “Người nghèo ham
lợi, dùng lợi ích để thu phục. Người yếu khao khát
được tôn trọng, dùng sự khiêm nhường để thu phục.
Người mạnh muốn trở nên mạnh mẽ hơn, dùng năng
lực để thu phục. Người trì trệ yêu thích sự rõ ràng, chỉ
tiết, dùng sự đơn giản để thu phục. Người dũng cảm
lòng dạ ngay thẳng, dùng sự thẳng thắn để thu phục.
Người lớn tuổi thích được ca ngợi, dùng sự lễ phép để
thu phục”.
“Hoá ra là đạo lý về Ngôn Đàm. Quỷ Cốc Tử rất
giỏi về Tung Hoành. Các đệ tử của ông là Thương
Ưởng, Tôn Tẫn, Bàng Quyên, Trương Nghi, Tô Tần đều
là những người nghiên cứu về Tung Hoành lỗi lạc.
Nhưng nếu chỉ nghiên cứu về Ngôn Đàm thì khó tránh
khỏi bố cục quá nhỏ, phải học theo lý luận Tung
Hoành thì mới nắm bắt được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1787760/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.