Lúc nãy mặt Hồ Tử Hàng còn nhăn như khỉ ăn ớt,
sao bây giờ quay ngoắt lại khách sáo với người vừa
đâm vào mình thế?
Đặng Tuấn Mai không nhịn được hỏi: “Lý Phong,
đây là ai vậy?”
“Đây là Phương Minh, bạn cùng bàn của Đường
Đường, còn đây là bố của cậu bé, Phương Xương
Thịnh. Hai người này là bố mẹ vợ tôi, còn hai vị kia là
chú Hồ và thím Lý nhà hàng xóm”.
Hoắc Khải giới thiệu một lượt, còn Phương Xương
Thịnh thì rất nhiệt tình đi bắt tay chào hỏi từng người.
Gã ta mập thù lù, mặt thì luôn nở nụ cười, cho nên
cũng làm người khác có thiện cảm, lại có thêm thân
phận là bố bạn học của Đường Đường, khiến cho thái
độ của Ninh Quốc Năng và Đặng Tuấn Mai đối với gã
cũng tự nhiên tốt hẳn lên.
Còn Hồ Kiến Tân và Lý Mỹ Lan thì lại chẳng nhiệt
tình như vậy.
Bố bạn học của Đường Đường thì liên quan gì đến
họ?
Hơn nữa cái tên này đứng thù lù trước cửa như
tảng đá làm con trai bọn họ đâm vào đau điếng, họ
chưa mắng cho là may rồi.
“Cô Ninh vẫn đẹp quốc sắc thiên hương như vậy,
cậu Lý lại có tài như thế, hai người quả thật là một đôi
trời định đấy” mồm Phương Xương Thịnh liến thoắng
khen.
Ninh Thần bị gã ta khen đỏ hết cả mặt, liền đứng
dậy nói: “Không ngờ lại trùng hợp gặp được anh
Phương”.
“Chẳng khéo quá thì là gì, vốn tôi còn nghĩ tìm dịp
để mời cậu Lý bữa cơm, thế mà hôm nay lại vừa hay
gặp nhau ở đây cho nên qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1787740/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.