Phương Xương Thịnh chỉ là người trát vữa công
trường mà lại cùng với bạn bè uống loại rượu cao cấp
như vậy?
Còn người thanh niên đeo kính này lại trông không
giống một công nhân nhỏ làm việc với gã ta, mà giống
như một thư ký hoặc trợ lý nhiều hơn.
Hoắc Khải đã nghi ngờ về thân phận thực sự của
Phương Xương Thịnh, nhưng vì Phương Xương Thịnh
không tự mình nói ra nên anh cũng không thể hỏi.
Tò mò quá mức cần thiết không phải là điều tốt,
chẳng những có thể gây hại cho người khác mà còn
có thể tự làm hại chính mình.
“Bao nhiêu tiền, để tôi chuyển lại cho anh” Hoắc
Khải nói.
Phương Xương Thịnh xua tay, hào phóng nói:
“Đem đi uống trước, bao nhiêu đó tính sau”.
“Không được, chuyện nào ra chuyện đó. Nếu như
anh không nói cho tôi biết, tôi sẽ trực tiếp chuyển cho
anh qua Wechat với giá tương đương”, Hoắc Khải nói.
Thấy Hoắc Khải nhất định muốn làm như vậy,
Copy của truyên.one Phương Xương Thịnh cũng không nhiều
lời nữa. Chút tiền này đối với gã ta mà nói, có cũng được mà không
có thì cũng chẳng sao, vốn không cần phải đứng đây
giằng co làm gì.
Vì vẫn còn phải thu xếp công việc với mấy người
bạn kia nên Phương Xương Thịnh đã rời đi trước. Thư
ký Tiểu Tề định giúp Hoắc Khải bưng thùng rượu vào,
nhưng Hoắc Khải đã lắc đầu, muốn tự mình mang
thùng rượu vào bên trong.
Anh không thích mắc nợ người khác, đặc biệt là
những người không quá thân quen.
Bưng một thùng sáu chai rượu Phi Thiên Mao Đài,
Hoắc Khải quay vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1787739/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.