🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sau đó tôi đã nói gì ấy nhỉ?



Hình như tôi kháng cự hắn và nghẹn ngào nói: "Anh Lãnh! Tôi vẫn chưa chuẩn bị tinh thần để bắt đầu một mối quan hệ mới. Tôi cần thời gian để tự mình chữa lành vết thương lòng."



Hàn Thiên Lãnh buông tay tôi, hắn xoay mặt nhìn sang hướng khác mà cay đắng đáp.



"Thứ tôi thừa chính là tiền, cho nên lấy tiền của cô tôi cũng chẳng để làm gì. Và thứ tôi cần nhất là một người vợ, vừa hay cô là người thích hợp nhất."



"Dưa chín ép không ngọt, anh cũng biết điều đó mà." Tôi rầu rĩ tiếp lời.



"Ừ tôi biết chứ Huyền Trân. Vì yêu Châu Mặc Lâm nên cô lựa chọn rời đi... tôi cũng biết... Nhưng một tháng trôi qua rồi, vẫn không đủ để làm cô nguôi ngoai à?"



Tôi miễn cưỡng gật đầu, sau đó chúng tôi rơi vào trầm tư. Từ đó đến giờ tôi chưa từng đề cập lại chuyện tiền nong hay trả ơn, Hàn Thiên Lãnh cũng thế. Anh ta cư xử như bình thường, ngày ngày lấy việc cạnh khóe tôi làm niềm vui.



Nhìn cảnh biển đen kịt khiến lòng người man mác buồn, tôi quyết định nói ra dự tính ở trong đầu cho anh biết.



"Anh Lãnh, cuối tuần sau tôi muốn quay về Hà Nội."







"Mai Huyền Trân, đầu óc cô bị làm sao đấy? Về đấy rồi khác nào đem công sức một tháng qua của chúng ta đổ sông đổ biển?"



Tôi gấp gáp nói ra sự thật cho anh ta biết.



"Tôi nói vậy vì tôi tin khả năng giả thần giả quỷ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-troi-khong-khoi-nang/2558273/chuong-109.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Chạy Trời Không Khỏi Nắng
Chương 109
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.