Châu phu nhân vẫn ôm chú mèo vào trong lòng, đôi mắt sắc sảo nhìn Châu Mặc Lâm xuất hiện ở cầu thang hình xoắn ốc bèn vỗ vỗ lên cái ghế sofa bên cạnh mình.
"Con ngồi xuống đây với mẹ."
Hắn nghe lời nhấc chân đi đến ngồi cạnh mẹ mình, tiện tay đoạt lấy con mèo trên đùi Châu phu nhân.
"Mẹ muốn con giải thích chuyện gì?"
Châu phu nhân cầm tách trà quản gia Trần vừa pha, từ tốn uống một ngụm nhỏ rồi mới trả lời.
"Thực ra không phải mẹ muốn con giải thích, mà chính xác hơn là mẹ muốn nghe điều con mong muốn."
"Con mong muốn điều gì nhất mẹ cũng biết rõ rồi mà, đâu cần thiết phải hỏi con về vấn đề này." Hắn chơi đùa với con mèo nhưng miệng không quên lễ phép đáp lời bà Ngọc Lan.
"Ừ mẹ biết. Nhưng mẹ vẫn muốn nghe con nói hơn. Đừng để đến lúc con làm xong mọi chuyện, người biết chuyện cuối cùng là mẹ."
Châu Mặc Lâm khẽ cau mày, mẹ hắn nói thế tức là bà ấy vẫn chưa biết nội tình chuyện hôm nọ hắn làm ầm ở Hoàng Kim. Có điều, bà ấy đã lo lắng thừa rồi.
Đúng là có rất nhiều chuyện hắn lén làm sau lưng bà Ngọc Lan mà không báo trước một tiếng. Nhưng nếu bà đã hỏi, hắn đành nói lái đi một tí vậy.
"Con muốn cưới Trân làm vợ!"
Nghe đáp án vừa lòng đẹp ý với mình, Châu phu nhân gật đầu mỉm cười.
"Đây cũng là mong muốn của mẹ, có một cô con dâu hiền thảo như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-troi-khong-khoi-nang/2558275/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.